Chương trước
Chương sau
Hôm nay Khương Long Hoa cúi đầu với Diệp Thiên, đồng nghĩa Khương Minh không áp chế được cậu, cũng có nghĩa Âu Dương Đoạn Vân là cậu ta cũng không làm gì được Diệp Thiên.

Chuyện này với một người coi trọng danh dự như Âu Dương Đoạn Vân mà nói là điều không thể chấp nhận được!

Vẻ vui mừng trên mặt đám người Tề Văn Long tan biến, cứ ngỡ vượt qua được ngọn núi lớn Khương Long Hoa là có thể yên ổn, nhưng bây giờ lại xuất hiện một nhân vật dẫn đầu thế hệ trẻ càng lớn hơn ở thủ đô.


Âu Dương Đoạn Vân, đằng sau cậu ta là một gia tộc giàu có đẳng cấp, Khương Long Hoa còn xa mới bì kịp, chắc chắn cậu ta còn mạnh mẽ và đáng sợ hơn.

“Âu Dương Đoạn Vân?”.

Diệp Thiên hơi nước mắt lên, nhìn thẳng vào cậu ta.

Về Âu Dương Đoạn Vân, từ nhỏ cậu cũng chỉ nghe nói, chưa từng gặp mặt, chưa từng nói chuyện với nhau.

“Có thể khiến Khương Long Hoa không dám ra tay với cậu, cậu quả thật có chút bản lĩnh đấy!”.

“Tôi rất muốn biết, cậu là ai?”.

Diệp Thiên có thể khiến Khương Long Hoa sợ hãi lùi bước, nhưng với Âu Dương Đoạn Vân mà nói, cậu ta không có gì phải sợ.

Khương Long Hoa quản lý Khương Minh, bên ngoài lan truyền anh ta có thể sánh vai với những cậu ấm đứng đầu thủ đô, nhưng đó chỉ là bề ngoài mà thôi.

Khương Long Hoa chỉ xuất thân từ gia tộc hạng hai, cho dù có cố gắng thế nào, cùng lắm cũng chỉ có thể chạm đến đường giới hạn của các cậu ấm hạng nhất, khoảng cách đến cậu ấm hàng đầu thủ đô như Âu Dương Đoạn Vân vẫn còn xa lắm.

Diệp Thiên có thể trấn áp được Khương Long Hoa, Âu Dương Đoạn Vân hoàn toàn không để tâm.

Nghe Âu Dương Đoạn Vân hỏi, Diệp Thiên mỉm cười, đang định lên tiếng thì ở ngoài cửa lại có động tĩnh truyền vào.

“Ồ, không ngờ hôm nay Hồng Đậu Tân Thiên Địa lại náo nhiệt như vậy”.

Đó là một giọng nữ cực kì dễ nghe, giọng nói ngọt ngào tới tận xương tủy, mềm mại dịu dàng.

Mọi người quay đầu lại nhìn, một cô gái mặc sườn xám xẻ tà đang uyển chuyển bước tới.

Mặc dù cô ta mặc sườn xám màu tím, nhưng ngoài chỗ xẻ tà có sẵn một lớp vải lót trong che đi cảnh sắc tươi đẹp. Rõ ràng là cô gái bảo thủ truy cầu sự xinh đẹp cực hạn nhưng lại không có vẻ lẳng lơ.

Gương mặt cô ta xinh đẹp rạng ngời, nhan sắc còn hơn hoa khôi trường như Thu Nhược Hi một bậc, dáng người mảnh khảnh cao gầy càng tăng thêm chút thi vị dưới ánh đèn. Ngay cả Âu Dương Đoạn Vân cũng phải liếc nhìn nhiều hơn, ánh mắt kinh ngạc.

“Lạc Tuyết, sao em lại đến đây?”.

Âu Dương Đoạn Vân hoàn hồn, vội vàng tiến lên đón, gương mặt nghiêm túc hiện ra nụ cười.

“Lạc Tuyết?”.

Thu Nhược Hi nheo mắt nhìn.

“Lẽ nào cô ấy là châu ngọc của nhà Tư Đồ, vị hôn thê của Âu Dương Đoạn Vân, đứng thứ nhì trong bảng xếp hạng hoa khôi trường Đại học Thủ Đô, Tư Đồ Lạc Tuyết?”.





Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.