Chương trước
Chương sau
Giọng nói hùng hồn mạnh mẽ vang lên ở cửa lớn, mọi người đều cảm thấy một luồng sóng âm ập tới, còn to hơn cả nhạc heavy metal ở quán bar lúc trước. Mọi người đều che tai lại, cảm thấy đau cả màng nhĩ.

“Âu Dương Đoạn Vân?”.

Một số người đã phản ứng lại, vẻ mặt kinh ngạc.


Sao cậu ấm nhà giàu hàng đầu này lại đột nhiên xuất hiện ở đây?

Mọi người đều quay đầu nhìn lại, ở cửa lớn, một người đàn ông cao to đang sải bước đi tới.

Cậu ta khoảng hai mươi hai, hai mươi ba tuổi, mặc áo sơ mi cổ cao, chân đi giày da cá sấu, đầu tóc ngắn dựng thẳng, trông đầy oai phong.

Đôi mắt của cậu ta lia thẳng tới, mang theo luồng uy lực vô biên. Người bình thường nhìn vào mắt cậu ta đều sẽ cảm thấy run sợ, bị cậu ta đoạt mất tâm trí.

Gương mặt cậu ta không tính là tuấn tú, nhưng giữa mi mày tràn đầy khí khái, mang theo sức quyến rũ vô tận.

Cậu ta chỉ đến đây một mình mà còn đáng sợ hơn “thiên quân vạn mã” của Khương Minh lúc nãy, hầu như một mình cậu ta là có thể trấn áp tất cả.

“Âu Dương?”.

Khương Long Hoa nhìn thấy người đến thì hơi sửng sốt.

Bởi vì sự xuất hiện của người đó, bầu không khí vốn đã đông cứng trước kia lại càng lặng ngắt, không ai dám lên tiếng.

Nếu Khương Long Hoa là người lãnh đạo tài giỏi trong thế hệ trẻ ở thủ đô, thì người đàn ông vừa đến này là người tài giỏi trong những người tài giỏi.

Thái tử nhà Âu Dương, Âu Dương Đoạn Vân, một trong những cậu ấm hàng đầu ở thủ đô.

Âu Dương Đoạn Vân hùng hổ đi tới, đứng ở bên cạnh Khương Long Hoa. Nhìn bộ dạng rụt rè sợ sệt của Khương Long Hoa, cậu ta lập tức hừ lạnh lùng.

“Khương Long Hoa, anh là hội trưởng của Khương Minh, sao lại nhượng bộ đến mức này?”.

“Khương Minh đã bị người ta giẫm lên đầu, anh lại liên tục lùi bước. Năm xưa anh mời tôi vào Khương Minh làm hội trưởng danh dự, hào khí ngút trời của anh lúc đó đi đâu rồi?”.

“Anh nói muốn đưa Khương Minh rạng danh thiên hạ, đây là cách làm của anh sao?”.

Cậu ta đẩy Khương Long Hoa một cái, kéo anh ta lùi ra sau.

“Tôi lại muốn biết là thần thánh phương nào mà ngay cả Khương Long Hoa anh cũng không dám quản!”.

“Anh không dám thì để Âu Dương Đoạn Vân tôi làm. Tôi đã là một phần của Khương Minh, chuyện này tôi tuyệt đối không thể ngồi yên đấy nhìn!”.

Cậu ta quay đầu lại, đối diện với Diệp Thiên, mọi người cảm giác như có tia lửa bắn ra trong vô hình.

Hôm nay, cậu ta vốn hội họp cùng Khương Long Hoa ở một quán bar nhạc nhẹ cách không xa Hồng Đậu Tân Thiên Địa. Khương Long Hoa nói có chuyện qua đây một chuyến, nhưng mãi không thấy về, trong lòng cậu ta không yên tâm nên theo qua xem xem. Nào ngờ lại nghe thấy Khương Long Hoa cúi đầu nói với người khác những lời như vậy, cậu ta lập tức nổi giận.
Mặc dù Khương Minh không phải mạnh nhất thủ đô, nhưng cũng là tổ chức thanh niên lớn nhất giới thượng lưu ở đây, không cho phép xem thường. Âu Dương Đoạn Vân kiêm chức hội trưởng danh dự, có quan hệ lợi ích không thể tách rời với Khương Minh.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.