Chương trước
Chương sau
Đôi mắt xinh đẹp của cô nhấp nháy, càng lúc cô ấy càng cảm thấy thú vị, cô chỉ muốn biết rốt cuộc Diệp Thiên là ai!

Ba người Tề Văn Long ở phía sau nhìn nhau, họ đều không nói được lời nào, ba cô gái Ngô Lễ Phương lại càng không dám nói gì, chỉ có thể đứng sang một bên.

Hơn chục gã đàn ông vạm vỡ đeo kính râm của Khương Minh không dám ra tay nhưng họ cũng chưa rời đi mà chỉ ở một bên dán mắt vào Diệp Thiên, phòng cậu chạy thoát.


Diệp Thiên chẳng thèm để tâm, cậu lắc chai Lafite với người đàn ông mặc vest là chủ quán bar.

Người đàn ông mặc vest không chút do dự, lập tức kêu người mang một chai rượu vang đắt tiền khác cho Diệp Thiên.

Trong sảnh sau của quầy bar, Từ Tử Thiên lấy điện thoại ra và lập tức bấm một số.

Chuông điện thoại vang lên hồi lâu mới kết nối được với bên kia, tiếng ồn ào xen lẫn tiếng nhạc heavy metal từ quán bar truyền tới.

"Tử Thiên? Có chuyện gì sao?"

Một giọng nói hơi mất kiên nhẫn phát ra từ đầu dây bên kia.

“Cậu chủ Hoa!”, Từ Tử Thiên sợ hãi nói: “Tôi đang giải quyết chút chuyện, nhưng đối phương…”

"Sao hả? Ngay cả chút chuyện vặt này mà cậu cũng xử lý không xong hả?”

Giọng bên kia trầm hơn một chút.

“Không phải!”, Từ Tử Thiên hạ giọng.

"Cậu Hoa, đối phương nói là quen cậu, bảo cậu..."

"Bảo cậu cút tới gặp cậu ta!"

Anh ta nói xong lời này, đầu bên kia im lặng một hồi, bầu không khí chợt trầm xuống.

Từ Tử Thiên cảm thấy lo lắng không yên, không dám phát ra tiếng động, một lúc lâu sau, bên kia truyền đến giọng nói.

"Thú vị đấy!"

"Ở cái thủ đô rộng lớn này lại có người dám nói với Khương Long Hoa với giọng điệu như vậy, kêu tôi cút tới gặp hắn?"

Từ Tử Thiên có thể nghe thấy sát khí lạnh lẽo từ lời nói của đối phương, đối phương nói tiếp.

"Được, người cậu đưa tới cứ đứng ở đó, giờ tôi đến ngay!"

"Mấy năm nay Khương Long Hoa tôi vẫn lo giải quyết chuyện của Khương Minh, rất ít khi xuất hiện. Xem ra rất nhiều người đã quên rằng trước đây tôi từng làm gì rồi!"

Nói đến đây thì cuộc điện thoại đột ngột dừng lại.

Từ Tử Thiên không chút do dự, lập tức trở lại đại sảnh quán bar, nói với Diệp Thiên bằng giọng lạnh lùng: "Cậu chủ Hoa nói sẽ lập tức tới ngay!”

Trong quán bar lại một lần nữa rúng rộng, một phó hội trưởng Khương Minh quyền cao chức trọng như Từ Tử Thiên thường ngày có thể gặp được một lần họ đã cảm thấy là chuyện rất hi hữu rồi. Không ngờ hôm nay ngay cả chủ nhân của Khương Minh là Khương Long Hoa cũng đến đây.

Như vậy có nghĩa là cả phó hội trưởng và hội trưởng của Khương Minh đều có mặt ở đây, mọi người đều thầm vui mừng khi có thể chứng kiến một cảnh tượng hoành tráng như vậy.

"Bảo anh ta nhanh hơn chút đi, tôi chỉ đợi anh ta mười phút thôi!"
Vẻ mặt của Diệp Thiên vẫn như cũ, cậu đã mở chai Lafite thứ hai.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.