Chương trước
Chương sau
Hai người đàn ông đeo kính râm nghe thấy vậy thì khựng lại, chân tay luống cuống.

Diệp Thiên bình tĩnh và khẽ lắc ngón tay.

“Nghe nói Khương Minh là do tên nhóc Khương Long Hoa tạo ra. Khi tôi giẫm bẹp Khương Long Hoa ấy thì không biết lúc đó các người đang ở đâu nữa!”


“Giờ chỉ là một nhân vật cắc ké mà dám ra tay với tôi sao?”

Cậu phất tay, một chai rượu bay tới đập vào mặt Từ Tử Thiên vỡ nát.

“Nói chuyện với tôi, anh chưa đủ tư cách đâu!”

“Kêu Khương Long Hoa cút tới đây gặp tôi!”



Vừa dứt lời, đại sảnh quán bar như có một quả bom tấn nổ tung, ‘đoành’ một tiếng khiến những người xung quanh choáng váng.

Mọi ánh mắt đều đưa tới và tất cả đều cảm thấy không thể tin nổi.

Rốt cuộc Diệp Thiên lấy đâu ra sức mạnh và sự tự tin mà lại dám ngông cuồng như thế?

Ở thủ đô, thế hệ trẻ không sợ Khương Long Hoa chỉ đếm trên đầu ngón tay. Những người đẳng cấp như Diệp Tinh, Hoa Lộng Ảnh cũng không bao giờ dám xung đột trực diện với Khương Long Hoa, càng chưa nói tới việc bảo Khương Long Hoa cút đến gặp như Diệp Thiên.

Nhưng Diệp Thiên lại thản nhiên như không với bộ dạng điều đó là chuyện hiển nhiên. Cậu lại còn nói đã từng giẫm Khương Long Hoa trên mặt đất, giọng điệu quá lớn không thể tưởng tượng nổi.

Ngay cả mấy người liên quan đến Khương Minh cũng đều sững sờ, hai người đeo kính râm bước lên phía trước cũng ngây ra tại chỗ, nhất thời không dám làm gì.

Mặc dù khẩu khí của Diệp Thiên rất lớn, nhưng ai biết đó có phải là sự thật hay không? Nhỡ đâu người trước mặt họ đây thật sự là người mà ngay cả hội trưởng Khương Long Hoa của bọn họ cũng không sánh được, vậy thì họ đường đột xông lên, chẳng phải là đang tìm đường chết hay sao?

Từ Tử Thiên ở thủ đô có thực lực lớn mạnh cỡ nào, ngoài việc không thể sánh ngang với mấy cậu chủ hàng đầu kia ra thì dường như rất ít người dám khiêu khích anh ta.

Nhưng lúc này, Diệp Thiên đã đập vỡ một chai rượu trước mặt anh ta, thậm chí rượu còn làm ướt quần của anh ta mà anh ta cũng không dám làm bậy, chỉ có vẻ mặt là thay đổi.

Anh ta thật sự cảm thấy khó nắm bắt, rốt cuộc Diệp Thiên có thân phận gì?

Xuyên suốt lịch sử hai năm của Khương Minh, mỗi khi xảy ra chuyện gì, anh ta đều đem theo người ra mặt, đâu có ai là không ton hót xin tha, chẳng ai dám làm gì. Nhưng Diệp Thiên lại cư xử quá thờ ơ.

Đối mặt với Khương Minh mà vẫn có thể bình tĩnh như vậy, nếu không phải cố tình thể hiện thì chính là có nền tảng vững chắc.

Anh ta liếc mắt nhìn Diệp Thiên một cái thật sâu, nói nhỏ vài câu với những người bên cạnh rồi lui về sảnh sau của quán bar.

Đôi mắt xinh đẹp của Thu Nhược Hi càng sáng rực lên, cô ấy nhìn chằm chằm vào Diệp Thiên, biểu hiện của Diệp Thiên thực sự khiến cô kinh ngạc.

Vốn tưởng rằng khi Từ Tử Thiên đến thì tất cả kịch bản đều sẽ kết thúc, nhưng lời nói của Diệp Thiên thật đáng kinh ngạc. Cậu không chỉ xem thường Từ Tử Thiên, mà còn nói từng giẫm lên cả hội trưởng Khương Long Hoa của Khương Minh. Một người khiến mấy chục người của Khương Minh sợ hãi không dám hành động tùy tiện hoàn toàn khác xa so với những gì cô ấy nghĩ.
Cô không khỏi thầm đoán xem những gì Diệp Thiên nói có phải là thật hay không. Nếu như Diệp Thiên thật sự không coi Khương Long Hoa ra gì, từng giẫm Khương Long Hoa trên mặt đất, vậy thì thân phận thực sự của Diệp Thiên phải khủng khiếp đến mức nào?

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.