“Cút!”
Đối diện với sự khiêu khích của thanh niên kia, Diệp Thiên chỉ nhả ra đúng một từ.
Thu Nhược Hi cũng rất kinh ngạc. Một lần nữa cô ấy được chứng kiến sự cuồng ngạo của Diệp Thiên.
Thanh niên khẽ biến sắc. Cậu ta không ngờ, Diệp Thiên nhìn có vẻ thư sinh mà ăn nói lại cứng mồm cứng miệng như vậy.
Cậu ta chỉ khựng lại rồi bật cười. Nụ cười thật âm u và tiến về phía Diệp Thiên một bước.
“Cậu nói cái gì, nói lại xem?”
Diệp Thiên nâng ly rượu, thản nhiên nói: “Tôi nói cậu cút, nghe rõ chưa?”
“Ồ!”
Lần này thì mặt thanh niên kia đã tái mét. Cậu ta không còn giả bộ nữa mà cười điên cuồng.
“Nhóc, từ đâu chui ra thế, khẩu khí gớm nhỉ?”
“Tôi uống với cậu là xem trọng cậu. Tôi thích bạn gái cậu là nể mặt cậu. Vậy mà dám kêu tôi cút. Cậu là cái thá gì?”
Cậu ta ở đây xưng vương xưng bá, mười người thì đến chín người là cậu ta biết. Dù là ông chủ của quán bar này thì cũng phải nể cậu ta dăm ba phần. Chưa từng gặp người nào dám nói chuyện với cậu ta một cách cuồng ngạo như vậy.
Mấy người Tề Văn Long ở bên cạnh thấy có động tĩnh thì cũng dừng chơi, chau mày và nhìn về phía bên này.
Mấy người Ngô Lễ Phương thì tỏ ra lạnh lùng, làm bộ như chẳng có gì. Đối với nhân vật như Diệp Thiên – một người không biết trời cao đất dày, không giữ mồm giữ miệng, không biết tiến lùi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cao-thu-tu-chan/349183/chuong-906.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.