Cuối cùng Diệp Thiên ngẩng đầu lên, liếc nhìn Kỷ Nhược Tuyết, tỏ vẻ quái lạ.
“Đây chẳng phải cô biết rõ mà còn hỏi sao? Tôi chưa từng gặp cô, sao quen biết cô được?”.
Biểu cảm trên mặt Kỷ Nhược Tuyết lập tức đông cứng, đôi mắt dưới gọng kính đen không ngừng lấp lóe ánh sáng, cảm giác thất bại xông thẳng lên đầu.
Hiện nay cô là nữ thần quốc dân, ngọc nữ thiên hậu, có thể nói là người người đều biết, nổi tiếng khắp Hoa Hạ, cho dù là ở giới giải trí thế giới cũng khá có danh tiếng.
Mặc dù cô chưa từng tự mãn với những danh hiệu này, nhưng cũng coi như hiểu được sức ảnh hưởng của mình trong lòng người dân Hoa Hạ.
Cô chưa bao giờ nghĩ rằng trong số những người trẻ tuổi ở Hoa Hạ lại có người không biết mình.
Trong lúc cô đang ngẩn người, một thanh niên mặc áo sơ mi kẻ sọc bước nhanh tới, đi thẳng đến trước mặt Diệp Thiên, lấy ra một xấp tiền trăm tệ.
“Này, nhóc con, đây là trăm nghìn tệ”.
“Tôi mua chỗ ngồi của cậu”.
“Chỗ ngồi của của cậu, tôi mua rồi!”.
Người thanh niên đứng trước mặt Diệp Thiên, đặt một cọc tiền lên chiếc bàn ăn nhỏ, khẩu khí ngông cuồng, không có chút thái độ thương lượng gì cả, như thể Diệp Thiên buộc phải làm theo ý của cậu ta vậy.
“Lục Chí Minh, sao anh lại ở đây?”.
Diệp Thiên còn chưa trả lời thì Kỷ Nhược Tuyết ở bên cạnh lại nhíu mày, nói với vẻ hơi ngạc nhiên.
“Hi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cao-thu-tu-chan/348877/chuong-600.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.