Giọng nói của cô ấy chắc như đinh đóng cột, không chút vòng vo.
“Nhà họ Lục các anh hãy bỏ cuộc đi, tôi sẽ không gả vào nhà họ Lục đâu!”.
“Nếu các người cứ đeo bám mãi, tôi sẽ nói với chị tôi, bảo sư phụ chị ấy đích thân đến nhà họ Lục nói cho rõ ràng!”.
Lục Chí Minh nghe thấy vậy, biểu cảm lập tức thay đổi, trong ánh mắt dấy lên vẻ kiêng sợ.
Bố cậu ta tuy có tiếng ở khắp tỉnh Cán Tây, không ai sánh được, nhưng nếu đối mặt với sư phụ của Kỷ Nhược Yên thì cũng phải nể mặt vài phần.
Một khi sư phụ của Kỷ Nhược Yên đến nhà họ Lục thật, đến lúc đó sự việc sẽ trở nên vô cùng phức tạp, cậu ta không gánh nổi trách nhiệm này đâu.
“Được, được, tôi không gọi là chị dâu nữa, tôi gọi cô là Nhược Tuyết được chưa?”.
Lục Chí Minh xua tay, không dám ba hoa tiếp nữa.
“Gọi tôi là Kỷ Nhược Tuyết, hoặc gọi là cô Kỷ, chứ tôi và anh không thân thiết đến mức đó!”.
Kỷ Nhược Tuyết lạnh lùng, không hề nể mặt Lục Chí Minh, khiến trong lòng Lục Chí Minh bực bội nhưng lại không dám phản bác.
Ánh mắt cậu ta quay sang nhìn về phía Diệp Thiên đang chơi điện thoại, biểu cảm trở nên sa sầm.
“Thằng khốn, cầm tiền rồi mau cút đi, tôi nói vị trí này tôi mua rồi, cậu không nghe thấy à?”.
Cậu ta không dám đắc tội với Kỷ Nhược Tuyết, nhưng Diệp Thiên nhìn cũng chỉ như một sinh viên đại học bình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cao-thu-tu-chan/348878/chuong-601.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.