Chương trước
Chương sau
Tất cả mọi người đều im như thóc, đến thở mạnh cũng không dám, không ai biết đã xảy ra chuyện gì, lại cũng không một ai dám hé răng hỏi.

Hai vị chí tôn võ thuật đều không còn động tác gì nữa, nhưng ai cũng đều muốn biết trận này rốt cuộc thắng bại ra sao!

“Rốt cuộc là ai đã thắng vậy?”.


Dược Du không ngừng nhìn về phía Diệp Thiên rồi lại nhìn sang Phan Hoài Uyên, nhưng vẫn không thể nhìn rõ hình thế, vừa rồi hai người cùng tung chiêu, rõ ràng là một chiêu quyết định thắng thua, nhưng bây giờ cả hai lại đều đã dừng tay, khiến cô ta cảm thấy vô cùng khó hiểu.

Đúng lúc này, ánh mắt cô ta đột nhiên khựng lại, cô ta chú ý đến sự thay đổi trên sắc mặt của Phan Hoài Uyên, màu đỏ máu đang âm thầm lan khắp mặt ông ta.

Còn bản thân Phan Hoài Uyên lúc này cũng lên tiếng, giọng nói đầy đắng chát.

“Đoạn Hồn? Đây là quyền pháp do ai tạo ra?”.

Diệp Thiên không cả ngoái đầu, vẫn chăm chú vào cỏ Ngân Lân, giọng nói thì đã vang ra bên ngoài.

“Đoạn Hồn là một trong ba tuyệt quyền do chính tôi tạo ra, chỉ tiếc là ông chỉ có thể nhìn thấy một quyền này thôi!”.

“Ba tuyệt quyền sao?”.

Phan Hoài Uyên ngẩng lên trời thở dài, như thể trút được gánh nặng.

“Một người chưa đến 20 tuổi lại có thể tạo ra một tuyệt kỹ võ thuật như vậy, đến Diệp Vân Long, Tiêu Ngọc Hoàng cũng phải kém xa cậu!”.

“May mà tôi may mắn, được tận mắt nhìn thấy một quyền này!”.

Trên khuôn mặt của Phan Hoài Uyên xuất hiện một vẻ bình thản chưa từng có, ông ta mỉm cười.

“Diệp Lăng Thiên, là cậu đã thắng rồi!”.

“Rắc!”.

Ông ta vừa dứt lời, xương cốt ông ta phát ra liên tiếp những âm thanh kỳ lạ, sau đó ngã rầm xuống đất.

Cao thủ chí tôn võ thuật tung hoành khắp tỉnh Kiềm này đã chết ngay tại trận!



Toàn bộ hiện trường đều im phăng phắc, ai cũng không thể ngờ lại có kết thúc như vậy!

Phan Hoài Uyên vừa rồi còn mở miệng nói bình thường, chỉ trong chớp mắt lại ngã gục mà chết, xương cốt biến dạng, điều này khiến tất cả mọi người đều khó hiểu, và cũng dấy lên sự kinh hoàng tột độ.

Cho dù bọn họ có cảm thấy khó hiểu như thế nào đi nữa, nhưng Diệp Thiên một chiêu đánh chết một vị chí tôn võ thuật đã là một sự thật không thể tranh cãi, vị chí tôn võ thuật trấn giữ nhà họ Phan hàng chục năm nay đã chết thật rồi, và bị Diệp Thiên giết chết!

Khoảnh khắc Phan Hoài Uyên ngã gục xuống đất, trong lòng các vị cao thủ dường như có thứ gì đó vô cùng vững chãi đã sụp đổ, đó là sự nhận biết về sức mạnh của bọn họ.

Chí tôn võ thuật là nhân vật đỉnh cao được giới võ thuật công nhận, bất kỳ vị nào đều hiên ngang trấn áp một phương, năm xưa khi Tiêu Ngọc Hoàng khiêu khích các võ giả bốn phương đến nay cũng đã hơn 10 năm, chưa từng xuất hiện thông tin chí tôn võ thuật chết.

Vậy mà bây giờ, một vị chí tôn võ thuật thực thụ lại chết trước mặt bọn họ, bị người khác đánh chết chỉ trong một chiêu, cho dù con tim bọn họ có cứng rắn đến đâu thì lúc này vẫn không thể không bàng hoàng.

“Chí tôn võ thuật?”.





Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.