Ánh sáng phía trên ông ta nhấp nháy, thấp thoáng nhìn thấy những vòng cung của những tia sét nhỏ, Bôn Lôi Chưởng của ông ta đã chuyển động đến cực hạn.
“Bôn Lôi Chưởng thứ ba, Bôn Lôi Đoạt Phách!”.
Ông ta hét vang, hai bàn tay như hội tụ sét, những tia sét giao nhau, biến hóa khôn lường, cùng đánh về phía trước.
Chỉ thấy từng tấc đất nứt lìa, trong không trung vang lên tiếng nổ lớn, sức mạnh từ chưởng vừa rồi của ông ta như một bức tường cao, ngăn cách sức mạnh từ cú đấm của Diệp Thiên.
Bôn Lôi Đoạt Phách chính là cảnh giới cao nhất của Bôn Lôi Chưởng, tổ tiên nhà họ Phan, ngoài người đã sáng lập ra Bôn Lôi Chưởng có được thành tựu này ra, những người sau này chưa có ai đạt được cả.
Phan Hoài Uyên bế quan tu luyện hơn mười năm, luôn nghiên cứu cảnh giới cao nhất này, nhưng lại không có kết quả nào, không ngờ hôm nay giao đấu với Diệp Thiên, đứng trước ranh giới giữa sự sống và cái chết, ông ta thử sử dụng, thế mà lại thi triển ra được luôn.
Ông ta có thể khẳng định đây là một cú tấn công mạnh nhất trong đời ông ta, hội tụ tinh hoa hơn mười năm tu luyện vất vả, cho dù là đứng trước mặt Tiêu Ngọc Hoàng, ông ta cũng đủ tự tin để khiến cho Tiêu Ngọc Hoàng phải bái phục!
Thực lực của Diệp Thiên tuyệt đỉnh, nhưng còn quá trẻ, ông ta không tin Diệp Thiên có thể sánh ngang với “Ngọc Hoàng Đại Đế” một người có uy danh chấn động
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cao-thu-tu-chan/348613/chuong-336.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.