Tất cả, đã sắp tới này thi cuối kì của Hạt Tiêu, cô không ngờ thời gian lại trôi qua nhanh đến như thế. Khi ở bên người ta yêu thương, một ngày giờ chỉ như một thời khắc , một thắng năm chỉ như một giây phút, chẳng bao giờ là đủ cả.
Tình yêu đến nhẹ nhàng nhưng lại mãnh liệt hơn cô nghĩ. từng thứ nhỏ bé nhất của đối phương cứ thế từ từ tạo thành bầu trời lớn mà cô chẳng thể thay thế. Thậm chí chị Chủ quầy đã phải tới hỏi Tiêu có sao không khi thấy cô hát khe khẽ trong khi làm việc.
Ngay cả ở trường, Tiểu Tiêu nhà ta cũng trở nên nổi tiếng đến mức cô từng có lúc là đề tài bàn tán sôi nổi nhất trên trang confession của nhà trường. Làm sao không thể cơ chứ, làm sao lại không thể cơ chứ!?
Khi sáng nào anh cũng tận tình đến gõ cửa phòng, nấu ăn sáng cho cô, đưa cô đi học. Tiễn đến tận cổng trường, vẫy tay chào thắm thiết đến mức thấy cô đi khuất rồi mới bước đi. Mù Tạt sau đó lại chở cô về nhà trọ, hoặc tới quán ăn. Anh giúp cô nâng cao trình độ nấu ăn lên mức cận chuyên, đưa món bánh của cô ra kệ hàng của Five Stars chi nhánh cô đang làm việc. Mù Tạt luôn biết cách khiến cô cười và quan tâm cô bằng tấm lòng chân thành nhất.
Hạt Tiêu cảm nhận được điều đó chứ... Cô từng khóc lóc không cho phép bản thân nghĩ tứi anh, cô biết mình hoàn toàn không xứng đáng với người con trai hoàn hảo ấy, nhưng anh đã ôm cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cao-h-ngu-mot-minh/252749/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.