"Lão Nhị à, tôi biết chuyện này là chú chịu thiệt, nên tôi đã chuẩn bị sẵn hai mươi vạn tệ. Đợi con dâu tôi sinh được cháu trai, số tiền này sẽ được chuyển vào tài khoản của chú."
Bác trai mỉm cười hiền từ:
"Dù sao thì chuyện cũng đã đến mức này, những gì Tiểu Ninh phải chịu khổ, chúng tôi sẽ nhớ rõ. Đợi nó tốt nghiệp, công việc của nó, chúng tôi sẽ lo liệu."
Bố tôi nhìn bác trai, im lặng một lúc rồi cười tươi rói:
"Vậy cứ quyết định thế đi. Anh dùng được Tiểu Ninh là phúc phận của nó. Hơn nữa, dù không có chuyện này, thanh danh của Tiểu Ninh cũng đã bị hủy hoại, sau này vẫn phải dựa vào người anh họ này rồi."
Bác gái hừ lạnh một tiếng:
"Chúng tôi chọn Tiểu Ninh, các người phải lén ăn mừng mới đúng chứ chứ! Nếu không phải nó là đứa học giỏi nhất trong cả gia tộc, chúng tôi cũng không sẵn lòng bỏ ra nhiều tiền đến thế đâu?"
"Mà… chuyện này có gây hại gì cho Tiểu Ninh không?"
Mẹ tôi ngồi một bên, mặt mày đầy vẻ do dự.
"Tiểu Ninh là con ruột của tôi, tôi không thể nhìn các người làm hại nó được!"
"Đồ đàn bà ngu ngốc!"
Bố tôi đẩy mẹ tôi một cái:
"Cũng không phải là thật sự sinh con, chỉ là mang tiếng xấu một chút, đâu gọi là hại?! Có hai mươi vạn tệ này, đợi nó lấy chồng, chúng ta rút ra ba, năm vạn đền bù cho nó, phần còn lại hai vợ chồng ta dùng, bà không biết sướng à?"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cao-am-ty-he-liet-am-que-mon/3744152/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.