Đứa trẻ trong lòng tôi, không biết từ lúc nào đã ngừng giãy giụa.
Tôi thất thần nhìn đám người ngồi quanh bàn, lòng ngổn ngang khó tả.
Chẳng lẽ ba mẹ tôi lại từ bỏ tôi dễ dàng như vậy sao?
Bạch gia giải cứu cục bông nhỏ ra khỏi vòng tay tôi, để nó nhảy sang bên chị dâu, rồi dẫn tôi quay lại đường cũ.
Khi mở mắt lần nữa, tôi vẫn ở trong bệnh viện.
Âm Thập Ngũ không biết từ lúc nào đã đứng bên cạnh tôi.
"Họ thực sự muốn mạng của tôi."
Tôi nâng cánh tay mình lên, nhìn những vết bầm xanh tím còn sót lại sau khi ôm cục bông nhỏ:
"Ba mẹ tôi cũng không muốn tôi sống."
"Thế cô thì sao, cô có muốn c.h.ế.t không?"
"Tôi không muốn!"
Tôi lập tức đáp lại: "Mọi người đều muốn tôi chết, thì tôi lại càng muốn sống tốt hơn tất cả họ!"
Dựa vào đâu mà tôi phải hy sinh mạng sống của mình vì những con người đó?
Tôi đâu phải Thánh Mẫu!
"Tốt lắm!"
Âm Thập Ngũ bật cười trầm thấp:
"Không bị ràng buộc bởi tình thân, như thế rất tốt."
Tôi cũng cười ngây ngô theo.
Sau đó, tôi lại thấy nản lòng: "Tôi rất muốn sống, nhưng giờ dường như không còn cách nào để sống."
Không lẽ phải bắt chị dâu phá thai? Như vậy tôi sẽ thực sự trở thành tội phạm.
"Chuyện của cô không thuộc phạm trù dương gian, muốn giải quyết thì chỉ có thể đến âm gian."
"Vậy là phải c.h.ế.t mới đi được sao?"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cao-am-ty-he-liet-am-que-mon/3744153/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.