Bên trong phòng bệnh lại chìm vào yên tĩnh.
Tôi không thể không nghĩ rằng, có lẽ Âm Thập Ngũ cũng từng trải qua những chuyện tương tự.
Đặc biệt là khi số tiền vài vạn kia lại xuất hiện.
Sau khi mọi thứ ổn định, tôi bắt đầu lo lắng. Nếu nhận số tiền đó mà mang đến rắc rối cho Âm Thập Ngũ thì sao?
Âm Thập Ngũ trầm mặc một lúc, dáng vẻ như thể số tiền đó không quan trọng, điều cốt yếu nằm ở phong bì kia.
“Đó là "Thù lao" mà cô đáng được nhận.”
Cô ấy mỉm cười nhẹ:
"linh thai sinh non, tiên thiên bất túc. Trước khi bào thai thật thể được sinh ra, nó phải không ngừng hấp thụ tinh nguyên từ cơ thể mẹ. Vào khoảnh khắc khế ước được thiết lập, lòng tham của nó sẽ đạt đến đỉnh điểm, rất nhanh thôi, nó sẽ tìm đến cô. Đến lúc đó, cô có thể dựa vào Bạch gia.”
Tôi nghe theo lời của cô ấy, nhưng khi nhìn lại con mèo trắng béo đang lười biếng nhai thịt bò khô ở xa xa, lòng tôi không khỏi thấp thỏm.
Một con mèo béo tròn như tượng sứ thì có thể giúp gì cho tôi chứ? Không lẽ nhờ trọng lượng của nó đè bẹp đứa bé ma kia sao?
Đến 11 giờ rưỡi, sau khi các y tá kiểm tra phòng lần cuối, đèn trong phòng bệnh cũng tắt hẳn.
Tôi căng thẳng đến mức không ngủ được, liên tục vuốt ve con mèo trắng.
Nó bực bội mở mắt, liếc tôi một cái rồi càu nhàu:
"Sờ qua chút là được rồi, sao lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cao-am-ty-he-liet-am-que-mon/3744151/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.