Mỗi lời mỗi câu Tô Anh Anh nói đều khảm vào lòng ta!
- ------《Nhật ký Lục Xung tự mình công lược 》
Dưới khăn lụa trắng tinh là một mảng đỏ tươi.
Tô Anh chỉ vào mặt hắn, vô cùng cấp gáp nhìn hắn.
Lục Xung:?
Theo tay nàng chỉ mà cúi đầu, lúc này hắn mới phát hiện người nóng tới mức chảy máu mũi, gió nhẹ thổi qua, dưới khăn lụa là một mảng máu đạo vào mắt.
"Ngươi chảy máu mũi." Tô Anh nhẹ nói, giống như rất sợ.
Mẹ!
Lục Xung chỉ thấy hít thở không thông, nhắm mắt lại bắt đầu phát ngốc.
Tô Anh vội vàng đỡ lấy hắn: "Mau tìm chỗ ngồi trước."
Nàng nhìn quanh tiểu viện, đỡ hắn đến ghế nhỏ gần miệng giếng.
Cơ bắp rắn chắc ở cánh tay Lục Xung đụng đến tay nhỏ mềm mại của nàng, như được rót mật, mặt đỏ tai hồng nhanh chóng lui bớt, còn mình thì hơi ngửa đầu về phía miệng giếng.
Giận dữ xấu hổ nói: "Không cần lo cho ta!"
Hoa mộc lan trồng quanh miệng giếng, Lục Xung đi đến chỗ đó lập tức bị vướng chân.
Tô Anh nhíu mi, có chút không đành lòng, nhìn chằm chằm hắn, bảo hắn ngồi yên trên ghế, Tô Anh vội vã chạy vào trong viện.
Ngày hè dễ khát nước, trên bàn có một ấm trà nguội đã đun sôi, Tô Anh cầm ly rót chút nước ấm cho Lục Xung.
Vách tường quanh giếng và dưới chân Lục Xung đều ướt một mảng lớn.
Cánh tay Lục Xung tùy tiện chống sau người, nhìn về phía miệng giếng, khăn lụa dơ trên mặt đã bị hắn gỡ xuống, không biết nhét đi đâu.
Nước dính gần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/canh-xuan-lieu-nhan/452485/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.