Đêm nay, Nhã Chi trong chiếc soirée màu xanh nhạt. Cô thật sắc sảo, xinh đẹp trước bao ánh mắt ngưỡng mộ hướng về cô dâu, e ấp bên chú rể đẹp trai. Huy dìu cô đến từng bàn ra mắt bạn bè và thân thuộc, nụ cười hiền nở trên môi Nhã Chi càng được thiện cảm của mọi người. Thỉnh thoảng, anh lại nhìn ra cửa như đang trông đợi bóng ai đó. Nếu chịu để ý, người ta sẽ thấy sự nôn nóng vương trong mắt Huy.
Bà Ngọc lộng lẫy trong bộ áo dài nhung tím, trông bà có khác nào mệnh phụ phu nhân, thật tương phản với ông chồng, bởi ông có khuôn mặt khắc khổ và nét buồn phảng phất trong mắt.
Tâm Tâm cùng Hữu Trí bước vào phòng. Bà Ngọc vui vẻ đón họ với sự vồn vã và ngọt ngào hiếm có:
- Ồ, Tâm Tâm! Con đến rồi đó ư? Thư Thư có đến cùng con không? Ôi! Dì trông các con biết bao. Nào! Con và cậu Trí vào ngồi đây nhá.
Tâm được bà ân cần bao nhiêu, lòng cô đau buồn cũng chừng ấy, mẹ con bà Ngọc luôn chiếm niềm vui của mẹ và em gái cô, thế mà Tâm Tâm phải đến chúc mừng họ. Nếu không chiều ý nội, nghe lời bà dạy, phải lùi một bước để có sức nhảy xa hơn, Tâm Tâm không bao giờ bước chân đến chốn này.
Tâm đứng bật dậy, bởi ánh mắt cô hướng về phía cổng vào.
- Thư Thư! Thư Thư đến rồi kìa anh.
Hữu Trí đành phải theoTâm khi cánh tay anh bị cô nắm chặt. Tiếng gọi của Tâm Tâm khá lớn, đủ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/canh-xua-nguoi-cu/2156503/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.