"Chị như thế nào......"
Đường Thu Bạch suy nghĩ luân chuyển, nghiêng người đón nhận đôi mắt cô cười tủm tỉm, một câu còn chưa thể nói hoàn chỉnh, Cảnh Thư Vân đã tiến lên thu hẹp vòng vây, Đường Thu Bạch một tay chống sô pha mượn lực, một tay khác nắm di động, hơi về ngả người ra sau nhìn cô.
"Sư tỷ của em nói nhớ em."
"...... Chị ấy chỉ thuận miệng liền nói, đùa thôi." Mồ hôi lạnh nổi lên phía sau lưng, Đường Thu Bạch cẩn thận chú ý tìm từ.
Người trước mặt lại tựa hồ không tiếp nhận, tiếp tục không chịu bỏ qua, nói: "Tôi nghĩ là thật."
"Làm không được thật."
"Em cũng không hỏi xem buổi tối tôi có sắp xếp gì không." Cảnh Thư Vân hơi cong khóe môi nở nụ cười, lòng bàn tay ấm áp, một tay chống ở một bên Đường Thu Bạch mượn lực từ mu bàn tay, thong thả di chuyển bàn tay, từng điểm từng điểm theo mu bàn tay vuốt ngược về phía trước, chậm rãi nói, "Nếu tôi có sắp xếp hẹn hò thì sao?"
Cho dù cách một tầng áo lông mùa đông, trong lòng Đường Thu Bạch vẫn cứ như bị kiến cắn thực gian nan, xúc cảm mu bàn tay đến nhiệt độ cơ thể, thông qua đụng chạm da thịt, theo mạch máu chảy lan ra khắp người, lại phản hồi về trung tâm chỉ huy.
Vài phút trước kích thích ngứa ngáy, trong chớp mắt lại sôi trào, Đường Thu Bạch cật lực khắc chế thần kinh, đầu óc trực tiếp đông cứng.
Ngực bỗng nhiên phập phồng lên xuống vài cái, Đường Thu Bạch cưỡng chế dục khí nghẹn trong lòng.
Người trước mặt như thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/canh-tong-dac-biet-thang/4610681/chuong-76.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.