1.
Triệu Diên Châu lập Trịnh Lư Cẩn làm thừa tướng, triều thần trong điện hoang mang nhìn nhau.
Thiên tử trên ngai vàng vẫn xụ mặt như mọi khi, ánh mắt hung hãn như thể thánh chỉ ném cho Trịnh Lư Cẩn là để kết tội chứ không phải thăng chức.
Triệu Diên Châu lạnh lùng hỏi: "Các ái khanh phản đối thừa tướng mới à?"
Bạo quân cầm quyền, đám người không dám phê phán nên đành phải cười gượng: "Trịnh thừa tướng tài năng xuất chúng, bệ hạ biết dùng người chính là phúc của giang sơn, phúc của dân chúng."
2.
Trịnh Lư Cẩn quả thực là cánh tay đắc lực nhất, hắn làm thừa tướng là điều may mắn cho cả nước và dân.
Các đại thần khác không có ý kiến gì về hắn mà chỉ thấy khó hiểu.
Triệu Diên Châu cũng không phải Hoàng đế tốt biết chọn người hiền tài, trước đây chẳng ưa gì Trịnh Lư Cẩn, còn xem hắn là cái gai trong mắt, sao tự dưng lại lập hắn làm thừa tướng?
Trong đám triều thần có tin đồn Trịnh Lư Cẩn muốn chiếm quyền, mượn thế lực đe dọa tân hoàng nên mới được làm thừa tướng.
Mấy ngày sau, kẻ tung tin đồn bị Triệu Diên Châu cầm ngọc tỉ đập vỡ đầu.
Trịnh Lư Cẩn cúi xuống nhặt ngọc tỉ dính máu lên rồi lấy khăn trong tay áo ra lau sạch, cụp mắt nhìn đồng nghiệp nằm kêu rên dưới đất rồi ôn tồn nói: "Trịnh mỗ là cánh tay đắc lực của bệ hạ, đồng lòng với bệ hạ, xin đại nhân nói năng cẩn thận để tránh gây hiềm khích giữa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/canh-tay-dac-luc/3730681/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.