23.
Trịnh Lư Cẩn chưa bao giờ nghĩ họ sẽ tâm ý tương thông, thậm chí còn hòa hợp cả thể xác lẫn tâm hồn, niềm vui bất ngờ này khiến hắn mất lý trí vượt khuôn phép, lấy hạ phạm thượng, làm chuyện thần tử không nên làm.
Triệu Diên Châu vừa mạnh miệng vừa bạo lực, giống hệt con nhím, chỉ có người thân cận mới chạm vào được chỗ mềm mại của y.
Thành ruột non mềm siết chặt gậy thịt đâm sâu của hắn, vừa thúc nhẹ đã làm thịt mềm chảy nước, lỗ hậu càng lúc càng ướt, hắn cũng tiến vào càng lúc càng sâu.
Hai người ôm chặt nhau không một khe hở, mặt Triệu Diên Châu đỏ bừng, khóe mắt ướt át, không chịu nhìn thẳng Trịnh Lư Cẩn.
Trịnh Lư Cẩn ranh mãnh cười trêu y: "Bệ hạ khóc à?"
Triệu Diên Châu khàn khàn nói: "Không có!"
Hắn cúi đầu hôn những giọt nước trên mi mắt thiếu niên, càng thấy Triệu Diên Châu đáng yêu hơn. Người khác đều sợ y, nhưng hắn thấy vậy cũng tốt, làm thiên tử phải có uy mới cai quản được đất nước, chỉ để lộ sự mềm yếu với hắn là được rồi.
24.
Triệu Diên Châu xấu hổ rên rỉ trước mặt hắn, cắn răng kìm lại âm thanh, khi bị hắn thọc vào chỗ sâu nhất mới kêu ra tiếng, đôi mắt nhắm nghiền ứa lệ, bảo hắn làm chậm một chút, đừng đâm sâu như vậy.
Tuy đang khóc nhưng thiếu niên vẫn hết sức hung dữ, còn mang theo giọng ra lệnh.
Đây là lần đầu tiên Trịnh Lư Cẩn thấy bộ dạng này của Triệu Diên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/canh-tay-dac-luc/3730680/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.