1.
Trịnh gia nhiều đời làm quan, lúc nhỏ Trịnh Lư Cẩn chọn đồ vật đoán tương lai, cầm lấy thẻ chầu bằng ngà voi của cha mình từ trong đống bút mực tranh chữ.
Ai cũng nói đây là điềm lành, nhất định sau này hắn sẽ làm quan lớn hơn cả cha mình.
Năm tuổi Trịnh Lư Cẩn đã biết làm thơ, bảy tuổi đã có thể bày tỏ quan điểm về các vấn đề chính trị, nói năng đầy lý lẽ. Hắn hay bắt chước cha mình ngồi ở bàn viết lách chứ không nô đùa như mấy đứa trẻ khác.
Ngoại hình hắn tuấn tú, cư xử đúng mực, luôn đứng thẳng như trúc xanh, đi đến đâu cũng được yêu mến.
Năm hắn chín tuổi, Hoàng đế nghe nói trong kinh có thần đồng nên triệu Trịnh Lư Cẩn vào cung.
2.
Lần đầu Trịnh Lư Cẩn gặp Triệu Diên Châu là hôm được triệu vào cung.
Hắn đi sau lưng cha mình, âm thầm nhìn quanh.
Trịnh Lư Cẩn thấp bé nên cảm thấy tường cung hai bên đường cực cao. Gió xuân thổi lá trúc vươn ra khỏi tường cung xào xạc, hắn chạy nhanh tới trước rồi chìa tay ra hứng hoa rơi xuống từ trên cành.
Cha dặn hắn phải thể hiện thật tốt trước mặt Thánh thượng để giúp ích cho đường làm quan của mình.
Trịnh Lư Cẩn cúi đầu ngửi hoa trong tay, lơ đãng vâng dạ.
Hắn đang ngửi hoa thì chợt nghe thấy tiếng thiếu niên cười đùa cách đó không xa.
"Triệu Diên Châu, mới đó mà đã bò hết nổi rồi à?" Thiếu niên cầm chuôi roi gõ đứa bé bị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/canh-tay-dac-luc/3729161/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.