29.
Khoái cảm ập đến như mưa rào khiến ngươi không sao cưỡng lại được, bị Trịnh Lư Cẩn liếm làm eo và chân ngươi bủn rủn, toàn thân đầm đìa mồ hôi, dương vật vừa bắn xong lại run rẩy dựng lên.
"A, a a......" Ngươi ngửa đầu thở dốc, đờ đẫn nhìn lên nóc màn, hai mắt dần mờ đi, mọi thứ trước mắt hệt như ảo ảnh.
Đã lâu lắm rồi ngươi chưa khóc.
Trịnh Lư Cẩn ngẩng đầu lau nước mắt cho ngươi rồi dịu dàng nắm tay ngươi, áp môi vào đốt ngón tay trắng bệch vì siết quá chặt của ngươi.
Hắn học được mấy kỹ năng này ở đâu? Nghĩ đến đây, ngươi chợt nổi nóng vô cớ, nghĩ thầm biết đâu hắn từng đi hoa lâu uống rượu với các triều thần khác cũng nên.
"Thần đọc nhiều sách nên hiểu biết rộng thôi ạ." Trịnh Lư Cẩn bị ngươi vả một cái nhưng khuôn mặt tuấn tú không hề lộ ra vẻ giận dữ, "Đàm binh trên giấy khó tránh khỏi sơ suất. Đây là lần đầu thần thực hành, có chỗ nào không tốt mong bệ hạ thông cảm."
Hắn đã nói vậy thì ngươi còn gì để giận nữa đây?
"Trịnh Lư Cẩn, nếu lát nữa trẫm không dễ chịu," Ngươi quay mặt đi chỗ khác rồi trầm giọng nói, "Ngươi phải rút ra ngay đấy."
Trịnh Lư Cẩn mỉm cười nhìn ngươi: "Thần tuân lệnh."
30.
Hơi khó chịu nhưng không đau như ngươi tưởng.
"Diên Châu......" Trịnh Lư Cẩn nắm eo ngươi đưa đẩy thật chậm. Mới đầu hắn chỉ đâm cạn, chờ ngươi thích ứng mới tiến vào sâu hơn.
"Đau không?" Hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/canh-tay-dac-luc/3729160/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.