Đoàn Huệ Minh nói:
- Có một vệt nhỏ, nếu như miệng vết thương của y quá lớn, vậy sẽ không có cách nào. Anh chạy cả ngày rồi, để tôi cõng cho.
Đỗ Long nói:
- Được rồi, quả thực có chút mệt mỏi.
Đỗ Long giao Lương Kiến Vinh đang nửa tỉnh nửa mê cho Đoàn Huệ Minh cõng, Đoàn Huệ Minh lấy ra một ít đồ từ trong túi quân dụng mang trên người, gồm một bình bạch dược Thiên Nam và một cây châm giảm nhiệt.
Đỗ Long nhìn đến cây châm giảm nhiệt hai mắt liền phát sáng, nói:
- Đây là đồ quân dụng? Người này vận khí không tồi, chống đến điểm tiếp viện kế tiếp hẳn là không thành vấn đề.
Khi Đỗ Long dùng châm giảm nhiệt châm cứu cho Lương Kiến Vinh, Đoàn Huệ Minh nói:
- Điểm tiếp viện kế tiếp? Anh muốn nói đến Cổ Yếu sao? Nơi đó dễ thủ khó công, cho dù tập hợp đủ mọi người cũng không gặm được!
Đỗ Long nói:
- Không gặm được cũng phải gặm, người này rất quan trọng, nhất định phải để y sống trở về nước.
Đoàn Huệ Minh đang định nói, đột nhiên phía sau truyền tiến tiếng súng nổ kích liệt, Đỗ Long và Đoàn Huệ Minh đều ngừng lại, dựng thẳng tai lắng nghe, Đỗ Long đột nhiên biến sắc, nói:
- Không ổn, đám người lùn đang hò hét kia, chẳng lẽ là Hồng Quân. . .
Đoàn Huệ Minh nghiêm nghị nói:
- Anh có nghe lầm không?
Đỗ Long nói:
- Không lầm, phải làm sao bây giờ?
Đoàn Huệ Minh lập tức cởi dây trói thả Lương Kiến Vinh xuống, y nói:
- Tôi muốn đi cứu đội trưởng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/canh-lo-quan-do/1530889/chuong-823.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.