Lương Kiến Vinh im lặng một lúc rồi nói:
- Tôi biết một nơi, nơi này cách đây hai giờ đồng hồ đi đường, lái xe cũng mất một khoảng thời gian mà còn phải đi qua hai cây cầu, hai đầu cầu đều có người canh giữ, sợ rằng một mình anh thì rất khó qua.
Đỗ Long nói:
- Anh nghĩ tôi chỉ có một mình thôi sao? Trợ thủ của tôi sắp tới đây rồi, trước hãy nói cho tôi biết nơi đó là nơi nào và cách phòng bị như thế nào?
Lương Kiến Vinh nói:
- Nơi đó là một ngôi làng, thực ra đó chỉ là điểm tiếp tế của bọn buôn ma túy, trong đó có thứ mà anh cần. Nhưng ở đó được canh chừng rất nghiêm ngặt, muốn đến đó tiếp tế thực sự rất khó khăn.
Đỗ Long nói:
- Anh là người cần những đồ đó, anh nên cầu nguyện cho tôi hoàn thành nhiệm vụ lấy được đồ về.
Đỗ Long lại nghe thấy có tiếng huyên náo, quân địch đã đuổi tới gần, Đỗ Long đành phải đứng dậy và tiếp tục tiến về phía trước.
Phía sau vọng lại một tiếng hét thảm, Đỗ Long biết rằng cây thăm bằng trúc mà hắn tiện tay cắm vào trong bui cỏ đã thành công khiến cho một tên địch mất sức chiến đấu, hơn nữa đồ vật nhỏ nhắn rất khó phòng bị này có thể làm chậm lại tốc độ công kích của địch. Tiếc rằng hắn không đủ thời gian và dụng cụ, nếu không hắn có thể chế tạo ra những công tắc cỡ lớn vô cùng phức tạp khiến cho bọn truy đuổi hắn phải khổ sở. Những thứ học mót từ cái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/canh-lo-quan-do/1530888/chuong-822.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.