Thạch Chung Đào phẫn nộ quát:
-Người mà cậu cần xin lỗi chính là bản thân cậu! Cậu thật không biết suy nghĩ, bình thường tôi nhắc nhở các câu như nào? Thua tiền người ta tại sao lại không nói cho tôi hay mọi người biết? Tôi chỉ cần tùy ý tìm ra lý do nào đấy thì có thể bắt tên A Cường gì gì đó lại, tại sao cậu lại làm chuyện ngu ngốc này!
Đổng Huân Vĩ che mặt khóc rống lên, Đỗ Long đưa ra một tấm ảnh, hỏi:
-Đổng Huân Vĩ, anh xem, tên A Cường đó có phải là người trong ảnh này không?
Đổng Huân Vĩ ngẩng đầu lên nhìn, nhận ra người gầy gò trong ảnh kia chính là người đã hại mình, anh ta vội vàng dùng lực gật đầu nói:
-Đúng, chính là anh ta!
Đỗ Long nói:
-Sự việc này cần quay về mấy năm trước một chút. Niếp Hải Cường hồi ấy chỉ mới 13 tuổi, mặc dù cuối cùng không bị giết hại, nhưng tâm hồn nhỏ bé đã khắc sâu bóng ma đó. Niếp Hải Cường vốn là một đứa trẻ thông minh, trải qua truyện đó, y đã bỏ học rồi đi bụi như Thai Mẫn Hằng. Y đã học được kỹ năng ăn trộm của một tên trộm có tiếng. Y cũng có chút tiếng tăm ở thành phố Thụy Bảo, cũng chính là đại ca của Hoàng Hoa Lương...
Mọi người dần dần hiểu ra, vụ án này luẩn quẩn một vòng không ngờ lại trở về nguyên điểm vụ án mười ba năm trước. Bạch Hồng Ân không kìm nổi hỏi:
-Tổ trưởng, nếu Niếp Hải Cường cũng là người bị hại, y cũng từng bảo vệ Hoàng Hoa Lương, tại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/canh-lo-quan-do/1530830/chuong-764.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.