Nhất
Cảnh Thiên ngáp một cái, từ giường vất vả bò dậy, quần áo cũng chưa mặc đàng hoàng đã chạy ra ngoài, chuẩn bị đánh răng rửa mặt.
Vừa đến phòng khách, đã thấy người đó ngồi bên bàn, mỉm cười hướng cậu chào hỏi: “Cảnh tiên sinh, chào buổi sáng.”
Động tác của Cảnh Thiên ngừng lại, mới nhớ lại việc tối hôm qua Trường Khanh dọn đến. Phát hiện quần áo của mình không chỉnh tề, có chút xấu hổ lại không tiện lộ ra, chỉ giả vờ tức giận nói: “Tôi không phải gọi Cảnh tiên sinh! Tôi chỉ mới hai mươi tuổi!”
Nụ cười trên mặt người đó không đổi: ”Vậy tôi gọi cậu Cảnh huynh đệ, được không?”
Nhị
Vậy tôi gọi cậu Cảnh huynh đệ, được không?
Tam
Cùng người này ở chung, Cảnh Thiên luôn thấy tay chân luống cuống, vì vậy cậu vội vã gật đầu: “Được được.” sau đó nhanh như chớp chạy vào phòng vệ sinh chỉnh trang lại bề ngoài của mình.
Thấy cậu đi rồi, Trường Khanh khẽ gọi một tiếng: “Tịch, lại đây.”
Mèo con khôn ngoan lập tức xuất hiện ở phòng khách, nhảy vào lòng liếm tay anh, phảng phất như đang làm nũng.
Trường Khanh xoa xoa đầu nó, nhẹ giọng nói: “Tịch, ngươi thích cậu ta sao?”
Tịch ngao một tiếng, tựa hồ đang trả lời câu hỏi của anh.
Nụ cười trên mặt Trường Khanh càng thêm ôn nhu, anh không nói thêm, chỉ yên lặng xoa xoa lớp lông mềm của Tịch, Tịch tựa hồ hiểu ý anh, nằm yên trong lòng không nghịch nữa.
Mà tất cả những thứ này, Cảnh Thiên hiện đang trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/canh-khanh-phu-the-hoi-that-nhat/3204359/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.