"Choang!"
Âm thanh đổ vỡ của chén đĩa vang lên một cách chói tai khiến người nghe thấy không nhịn được phải nhíu mày.
Những người hầu gái xung quanh đó vì bị hành động của người thanh niên này dọa sợ mà mặt cắt không còn một miếng máu. Mới nãy khi mang đồ ăn vào bên trong, họ chỉ nghĩ rằng tâm tình của người này có chút không được thoải mái thôi nên cũng không đề phòng gì nhiều. Ai mà ngờ đâu, cậu lại kích động đến mức cầm hết đồ ăn văng xuống sàn nhà cơ chứ!
Bây giờ xung quanh đều là mảnh vỡ thủy tinh, lớn có, nhỏ có. Họ không sợ dọn dẹp, chỉ sợ vị tiểu tổ tông này sẽ mất bình tĩnh đến mức đi chân trần bước xuống mà thôi.
Lãnh Tâm lúc này đúng thật cũng không khác gì suy nghĩ của họ là bao cả, cậu dường như đang có ý định bước xuống giường. Rất may thay, khi chân cậu chỉ còn cách mặt đất một khoảng rất nhỏ, một người hầu gái đã nhanh chóng xông đến ngăn cản.
"Buông ra." Cậu gằng giọng nói với người hầu gái.
Tiếp tục dùng tay khống chế hai tay Lãnh Tâm lại, người hầu gái nói: "Cậu Lãnh xin cậu hãy bình tĩnh trước đã, có gì thì từ từ nói, đừng manh động."
"Không phải việc của cô, mau buông tôi ra!" Cậu cố gắng phản kháng nhưng chỉ với sức lực hiện giờ của mình, ngay cả phản kháng lại một người hầu gái cậu cũng không thể.
Cậu không hiểu rõ rốt cuộc vì sao mình lại ở đây nữa. Từ khi tỉnh lại đến giờ, cậu đã thấy mình xuất hiện ở nơi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/canh-hong-nam-ay/278347/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.