Cảm nhận được sự nguy hiểm chứa trong câu hỏi của Henry, bà ta không hề dám nói có mà thay vào đó là động tác lắc đầu lia lịa chối bỏ.
"Không có, dì nào dám có ý kiến chứ."
Hài lòng trước câu nói của bà ta, hắn nói: "Vậy thì tốt." Xem ra bà ta vẫn còn biết suy nghĩ, vẫn chưa đến mức ngu ngốc tự tìm đường chết cho bản thân mình.
"Bây giờ tôi vẫn còn có một số chuyện cần xử lý, không tiện ở đây để cùng hai người nói chuyện rồi." Mời hai người đây đi về cho.
Hàm ý đuổi khách trong câu nói của hắn rất rõ ràng, một cô gái như Lyly còn có thể nghe hiểu được. Thế nhưng, không biết là do nghe không hiểu hay cố tình không hiểu mà bà ta lại nói: "Không sao không sao, dì cùng con bé có thể ở đây chờ đến khi nào con rảnh cũng được."
Henry nhíu mày khó chịu trước người dì của mình, rõ ràng khi nãy còn biết điều lắm mà. Sao bây giờ lại thành ra như vậy rồi?
Lyli đứng ở bên cạnh bà ta, nhìn thấy nét mặt đó của hắn thì lo sợ kéo kéo tay áo của bà ta một cái, muốn nhắc nhở bà ta.
Gỡ tay cô ra khỏi áo mình, bà ta nhỏ giọng nói: "Đừng kéo áo của dì nữa Lyli, dì biết dì đang làm gì." Bà tất nhiên là hiểu được hàm ý trong câu hắn vừa nói, nhưng bà không muốn hôm nay phải tốn công vô ích. Ít nhất, bà ta vẫn phải thuyết phục cho hắn đồng ý kết thông gia cùng gia tộc của mình.
Lyli đang muốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/canh-hong-nam-ay/278346/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.