Có một loại bệnh khó chữa gọi là bệnh tương tư. Có một loại thuốc độc gọi là thuốc Cuồng yêu. Và có một loại thuốc giải độc gọi là tiến tới hôn nhân. Tình yêu luôn là cảm xúc ngọt ngào mà chỉ có những người đang yêu mới có thể cảm nhận được. Một lần gặp gỡ, trái tim trong lồng ngực chẳng hiểu sao lại kịch liệt run rẩy. Đó chính là điều kì diệu của tình yêu.
Hôn nhân, đó là sự gắn kết giữa hai linh hồn và linh hồn muốn tiến tới. Nó được gọi là cảnh giới của tình yêu. Có một điều đặc biệt là, Cố Du cô chưa hề cảm nhận được tình yêu, tại sao đùng một cái người đàn ông kia nói kết hôn liền là kết hôn rồi? Này này, cảm xúc lãng mạn ở đâu? Thời gian hẹn hò và tận hưởng ở đâu? Đặc quyền của cô chính là đã bị người đàn ông bá đạo này cướp đi mất rồi! Anh là ân nhân của cô, nhưng sao lại có thể bắt cô báo đáp ân tình anh bằng cách cưới anh cơ chứ? Suy nghĩ sao? Suy nghĩ sao? Còn đoán già đoán non làm gì nữa? Chẳng phải hai người đã động phòng, cô còn bị ăn sạch sẽ đến chết mệt rồi đó thôi! Ai, người đàn ông này thật sự là quá nguy hiểm rồi! Không được, từ nay trong nhà có một con sói xám lớn, cô phải làm sao đây?