Nhan Tư Ninh là một bá chủ đường phố nhưng cũng là dân mù đường.
Cố Du không thể không tự mình dẫn đường, mặc dù cô chưa bao giờ tới nhữngnơi hào hoa xa xỉ này, nhưng nhờ vào kinh nghiệm xem bản đồ quân sự,nhìn lướt qua bảng hướng dẫn mua sắm thì có thể dẫn cô ấy đến cửa hàngcô ấy muốn đi.
Khác với Cố Du, Nhan Tư Ninh tràn đầy sinhlực, líu ríu nói chuyện không ngừng, từ kiểu quần áo theo xu hướng lưuhành mới nhất, đến các chủ đề về bí mật kinh doanh, Cố Du không thấy hai bờ môi mềm mại xinh đẹp của cô ấy được rảnh rỗi. Nhưng Cố Du cũng không chán ghét cô ấy.
Có lẽ đã lâu không giao tiếp với ngườikhác, Cố Du vô cùng thích nói chuyện với Nhan Tư Ninh, giống như đi dạophố với Phương Nhàn trước kia, cô phụ trách dẫn đường, còn Phương Nhàngiúp cô chọn quần áo phù hợp, hai người thân mật ăn ý, vừa trò chuyệnvừa đi dạo, dường như nói không hết chuyện.
Nếu bây giờ không có mấy người hộ vệ đi phía sau như hình với bóng, Cố Du đã nghĩ bảnthân đang rất hưởng thụ khoảng thời gian như vậy.
Dĩ nhiên cô cũng không quên mục đích của mình.
Cố Du rất nhớ Phương Nhàn, đã lâu không có nói chuyện, không biết em ấysống thế nào. Thà tranh cao thấp còn hơn hòa giải với Từ Trạm, bằngkhông thì nói cô bị ép đến đường cùng nên mới đưa ra hạ sách này.
Buổi sáng đi dạo, hộ vệ chuyên nghiệp cũng không lộ vẻ mệt mỏi, Nhan Tư Ninh càng đi dạo càng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/canh-gioi-mau-hong-phan/2012320/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.