Lệ Thu nằm co quắp trên băng ghế sau của xe một mình còn bà Vân ngồi ở ghế cạnh tài xế quay xuống nhìn cô lắc đầu nói :
- Tại cô thôi ,nếu như cô không làm bẩn áo của tôi thì tôi cũng không cho người đánh và vẫn được ở Phan gia ăn sung mặc sướng còn giờ về nhà thì chắc ba mẹ cô cũng sẽ :" Tẩn " thêm cho chứ cũng chẳng thương tiếc gì đâu ,ta biết Xảo Trúc cũng không phải là một người phụ nữ hiền lành gì .
Lệ Thu nằm mơ màng nghe những lời bà Vân nói mà trong lòng cũng lạnh lẽo bởi cô ở Phan gia một năm là địa ngục thứ hai thì ở nhà của Xảo Trúc cũng bảy năm là địa ngục thứ nhất nhưng ở đó cô còn có em gái và hai chị nương tựa nhau mà sống dưới sự bóc lột của Xảo Trúc ..
Khi xe vừa dừng lại trước cửa thì Lê Thành và Xảo Trúc cũng tò mò đi ra xem vị khách quý nào đi xe sang đậu xe trước cửa nhà mình thì thấy bà Vân sang trọng bước xuống xe nói :
- Hai người mau đưa cái của nợ xuống khỏi xe của tôi nhanh lên.
Lê Thành đứng ngây người còn chưa kịp tiêu hoá những gì bà Vân nói thì Xảo Trúc bước đến mở cửa xe nhìn thấy Lệ Thu đang nằm trên băng ghế sau thì cô ta nhanh chóng hiểu ra vấn đề nên quát :
- Ghớm nhỉ ! Cô tưởng mình là bà hoàng hay sao mà nằm ì trên xe cô mau xuống nhanh lên.
Bà Vân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/canh-bac-hon-nhan-2/2809840/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.