Lệ Thu để cho Vũ Nguyên ôm cô một lát thì thì cảm nhận được vòng tay của anh lại xiết chặt hơn như sợ cô chạy mất ,giọng anh khàn đặc cất lên :
- Thanh Loan ...em ác lắm em biết không ? Em đành lòng để lại mấy ba con anh sao ? Anh không dám để bản thân tỉnh táo vì tim anh đau lắm nên anh đã tự nhốt mình trong phòng này và uống rượu để làm cho bản thân say khướt thì mới làm tê dịu đi nỗi đau này thôi .Em hãy trở về với anh và con ...anh hứa sẽ luôn ở bên cạnh để bảo vệ và chăm sóc em mà.
Lệ Thu nghe những lời xuất phát từ tận đáy lòng của Vũ Nguyên thì xúc động nước mắt cũng lăn trên má nhưng cô chẳng biết phải làm gì để an ủi anh ,ngay từ ngày đầu tiên cô đến ở nhà anh đã chứng kiến được tình cảm vợ chồng anh yêu nhau thắm thiết và cuộc sống hôn nhân của họ quá hạnh phúc mà có lúc Lệ Thu tưởng rằng mình đang xem một bộ phim tình cảm lãng mạn . Nhưng hiện thực lại như tát thật mạnh vào mặt chúng ta để chúng ta thức tỉnh bởi số phận như một trò đùa khi thì hạnh phúc giống như trên thiên đàng lúc thì lại đẩy con người ta xuống địa ngục đầy đau khổ .
Người đã mất thì không thể sống lại được nhưng người sống thì vẫn phải sống trong nỗi đau quá lớn khi mất đi người thân ,Lệ Thu không biết phải làm gì để giúp bác Phương và hai đứa nhỏ nhưng Vũ Nguyên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/canh-bac-hon-nhan-2/2809799/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.