Lệ Thu nghe cái tên Vũ An rất hay và ý nghĩa nên cưng nựng bé nói :
- Vũ An ơi ! Vũ An từ giờ trở đi chúng ta sẽ gọi cháu là Vũ An nha.
Chiều hôm ấy Vũ Khang vừa đi học về nghe bà nội nói em gái nhỏ đã về nhà thì cậu vội chạy đến phòng của cô Lệ Thu để nhìn em ,chạy đến trước cửa phòng cậu dừng lại rồi đi nhẹ nhàng vào trong lễ phép chào :
- Cháu chào cô Lệ Thu , cô có thể cho cháu nhìn em gái không ạ ?
Lệ Thu bế Vũ An nhẹ nhàng nhấc tay cô bé lên cưng nựng nói :
- Em Vũ An xin chào anh hai Vũ Khang ,anh Vũ Khang đi học về có mệt không ?
Vũ Khang nhìn em bé không chớp mắt thích thú nói :
- Dạ không mệt ạ , em Vũ An nhỏ bé và xinh như búp bê vậy cô Lệ Thu ,cô có thể cho cháu bế thử em không ạ ?
Lệ Thu nhìn Vũ Khang đầy yêu thương nói :
- Vậy cháu hãy cởi giày ra rồi lên giường ngồi cô sẽ cho cháu bế em gái.
Vũ Khang nghe lời Lệ Thu và được cô cho bế em gái nhỏ Vũ An nhưng tay của Lệ Thu cũng không rời khỏi bé con mà cẩn thận đỡ ,Vũ Khang vừa bế em vừa nói :
- Em ơi ! Mẹ của chúng ta đang ở trên trời còn ba thì suốt ngày say xỉn nên bà nội buồn lắm ,em gái có muốn được ba bế không ?
Lệ Thu đau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/canh-bac-hon-nhan-2/2809800/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.