Lệ Thu hùng hổ rời khỏi phòng của Vũ Nguyên rồi đi một mạch xuống sân cố gắng hít thở thật nhiều để làm vơi đi sự tức giận nhưng với một người con gái đã trải qua quá nhiều sóng gió của cuộc đời và kể cả việc cô mất đi em gái cô yêu thương nhất cho dù cô luôn tìm mọi cách để bảo vệ em nhưng rồi cô cũng chỉ đành bất lực để cho luật : "Nhân quả" sẽ đến với người làm ác chứ cô cũng chẳng thể thay trời hành đạo như trên phim được .
Mà trong mắt của cô, Vũ Nguyên là một người đàn ông thành đạt hết lòng yêu thương vợ con nhưng anh lại quá chìm vào trong nỗi đau khi mất đi người vợ mà không thể thoát ra được để rồi người thân xung quanh anh phải lo lắng , sau khi lồng ngực của cô đã tràn đầy không khí trong lành thì tinh thần cũng khoan khoái và vứt luôn chuyện của Vũ Nguyên ra khỏi đầu mà đi vào phòng xem hai bạn nhỏ đã ngủ chưa ? Khi cô vừa bước vào phòng thì bác Phương đang bế Vũ An liền hỏi :
- Tình hình Vũ Nguyên thế nào rồi cháu ?
Lệ Thu tiến lên đưa tay ra bế Vũ An như một thói quen rồi nói :
- Cháu đã dọn dẹp phòng của anh ấy sạch sẽ còn anh ấy cháu cũng đã lôi vào nhà tắm để anh ấy tắm rửa cho tỉnh táo .
Bác Phương nhìn thấy ống quần của Lệ Thu bị ướt nên nói cô hãy đi thay quần áo khác mà Vũ Khang biết tối nay em
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/canh-bac-hon-nhan-2/2809797/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.