Kể từ ngày hôm ấy việc chính của Lệ Thu là chăm sóc Vũ An còn thời gian rảnh khi bé ngủ thì cô sẽ phụ bác Phương dọn dẹp và nấu ăn mà bác Phương thấy cô vất vả quá không có thời gian riêng cho bản thân nên trong bữa cơm chiều có cả Vũ Nguyên bác nói :
- Con trai này , hay là mình thuê thêm một giúp việc để phụ dọn dẹp nấu nướng chứ mẹ thấy Lệ Thu trông Vũ An thôi cũng mệt và không có thời gian nghỉ ngơi .
Vũ Nguyên suy nghĩ một lúc rồi quay qua hỏi :
- Cô thấy có vất vả quá không để tôi mượn thêm giúp việc .
Lệ Thu ngồi trầm ngâm một lúc nói :
- Tôi nghĩ không cần mượn thêm giúp việc đâu chỉ cần anh đi làm về dành ra một giờ đồng hồ để chơi với Vũ Khang và Vũ An là được chứ cả ngày anh chỉ nhìn chúng có một, hai lần lướt qua thì sao chúng có thể cảm nhận được tình yêu thương của ba được .
Bác Phương nghe Lệ Thu nói mà đưa mắt lườm con trai giọng trách móc nói :
Con đấy, lúc trước thì uống rượu giờ thì công việc , công việc đến ngay cả việc chơi với con của mình mà còn cần một cô gái chưa từng làm mẹ nhắc nhở mẹ không biết phải dạy con như thế nào để làm ba của hai đứa cháu đáng thương nữa .
Vũ Nguyên bị mẹ chỉ trích thì chỉ biết câm nín vì mẹ anh nói quá đúng nên chỉ đành ăn hết bát cơm trong xấu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/canh-bac-hon-nhan-2/2809795/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.