Mới sáng sớm đã có vô vàn tin tức về cơn bão.
Bảng tin buổi sáng, tin tức phát thanh, cùng với hiện tại là thời gian nghỉ giữa giờ, trong phòng học, trên TV nữ phát thanh viên cầm một cái dùi chỉ vào phía sau mà nói liên miên: “Từ bên này tầng mây dày đến độ… Còn có bên này hai đám mây chồng lên nhau… Bão ‘Tô Lạp’ gần vùng duyên hải đang hướng đến phía đất liền…”
Tĩnh Nhân nhìn một hồi thấy buồn chán, quay đầu nhìn ra ngoài cửa sổ, gió đang thổi thật mãnh liệt, gần một chút, các loại cây đều cong hơn phân nửa, lại xa một chút, thấy đường phố đang trong tư thế sắp bay lên trời, thậm chí có thể nghe được gió mạnh đánh trên đó phát ra âm thanh “ba ba”. Mấy hôm nay tỉnh dậy đều thấy trên trời duy trì một màu đen đen xám xám, mây đen ở trên đỉnh cuồn cuộn bất đinh. Đều giống như là dự báo trước một cơn bão tố thật dài.
“Đang xem cái gì vậy?” Đứa bàn bên lại gần.
Tĩnh Nhân thu hồi đường nhìn: “Không có gì.”
Hắn tiện tay mở lên laptop, phía trên đầu có một dòng “2016 thiên diễn tai hoạ” bị dùng màu đỏ đánh dấu tính chất của vật chất có chứa dấu bút trọng điểm của thế giới, theo thầy giáo “Địa Trung Hải” nói thì nội dung nhất định là như vậy. Được rồi, cái “Địa Trung Hải” này hoàn toàn là do tên ngồi cùng bàn giúp cậu đặt.
Khoảng cách từ năm 2012 đến 2020 đã là 8 năm, được nói là tận thế năm 2012 cái gì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/can-vi-lai/2314901/quyen-1-chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.