~ Editor: Gương
~ Beta: Bút đẹp trai
“Chỉ có xe đạp.” Tĩnh Nhân gật đầu, không chút do dự kéo Gian Đồng về hiện thực.
“Haiz~” Gian Đồng ôm đầu, “Các cậu không thể tìm được loại phương tiện nào dễ đi hơn một chút sao, đi bộ băng qua Thanh Hải – Tây Tạng, tôi thật không thể làm được a~.”
Tĩnh Nhân nhún vai, “Hết cách rồi, chiếc xe việt dã ban đầu của chúng ta bị hư rồi!”
Bạch nhìn Gian Đồng đang ôm đầu ngồi chồm hổm: “Cậu như vậy sẽ lại dẫn bọn zombie tới đó.”
“......” Tiếng chim líu lo bỗng im bặt.
“Hay là cậu có cách khác?”, Tĩnh Nhân nhìn trước nói một câu, tiếp theo đem mặt chuyển hướng Gian Đồng, “Được rồi, đừng náo loạn nữa, nói chuyện chính đi.”
Gian Đồng lập tức thu hồi biểu tình của mình, lộ ra vẻ mặt đầy nghiêm túc.
Tình huống trước sau có sự khác biệt quá lớn làm cho Bạch nhịn không được liền hướng Tĩnh Nhân một cái nhìn đầy bối rối. Tĩnh Nhân giải thích “Tính cách trước kia của cậu ấy chính là như vậy, tuy rằng rất thích đùa giỡn nhưng khi có chuyện thì sẽ vô cùng nghiêm túc.”
“Nga.” Bạch tỏ vẻ hiểu được.
“Bất quá tôi là nói thật, chỉ có xe đạp thật sự rất khó khăn.”
“Gian Đồng?” Tĩnh Nhân bất chợt lên tiếng.
Gian Đồng liền lấy ra trong ngực một tấm bản đồ, mở ra, chỉ vào khu vực hình con gà trống phía dưới các tỉnh ven biển “Chúng ta hiện tại là ở nơi này”, sau đó ngón tay chỉ trên bản đồ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/can-vi-lai/2314814/quyen-4-chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.