Anh cả nhận ra có điều gì đó bất thường liền kéo cánh tay Triệu Dương: “Tiểu Dương, sao thế?”
Triệu Dương lắc đầu: “Không sao”.
Cho đến khi gã đầu trọc bước ra khỏi cửa, sự u ám mịt mờ trong lòng anh vẫn còn chưa tiêu tan.
Ánh mắt của gã đầu trọc mang đầy sự uy hiếp, không chỉ là sự uy hiếp với bản thân anh mà còn cả với gia đình anh.
Gia đình luôn là giới hạn không được phép động tới của Triệu Dương, dù cho đối phương có là ai, một khi đã dám động tới điều tối kỵ này thì anh cũng không biết bản thân sẽ làm ra chuyện điên rồ như thế nào nữa.
Đúng lúc này, một chiếc xe thương vụ Mercedes màu đen dừng lại trước cửa.
Đám côn đồ kéo nhau bước lên, khi sắc đỏ của bóng đèn sau đuôi xe dần dần biến mất thì Triệu Dương cũng đã nhìn rõ hàng chữ bên thân xe: “Bất động sản Đông Thần”.
Điều này càng khẳng định chắc chắn thêm cho những phán đoán trong lòng anh, đám người côn đồ này đột nhiên xuất hiện ở khu phố Đông Phong có lẽ đều có liên quan tới việc phá bỏ và di dời nhà.
Tô Linh đứng bên cạnh cau mày: “Người của Đông Thần?”
Triệu Dương nhìn về phía cô: “Sao thế, cô đã nghe nói tới rồi sao?”
“Là một công ty khai thác bất động sản của vùng này, quy mô không nhỏ, nghe nói thủ đoạn cũng không ít, mấy năm gần đây, hơn nửa số công trình lớn nhỏ ở Thiên Châu đều rơi vào tay bọn họ!”
“Công ty khai thác bất động sản của vùng này ư?”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/can-ve-cua-nguoi-dep/2000671/chuong-221.html