Anh Lý tránh thoát được cú đấm đó, khi nhìn thấy Triệu Dương, trong lòng lập tức cảm thấy yên tâm hơn.
Anh ta biết anh em nhà họ Triệu có danh tiếng không nhỏ trên con phố này, có Triệu Dương ra mặt chắc là gã đầu trọc cũng không dám quá đáng.
Đang nghĩ ngợi thì tên côn đồ ra tay với anh ta đã bị đá trúng một phát.
Cú đá này không hề nhẹ, chợt nghe thấy một tiếng kêu rên, tên côn đồ bị Triệu Dương đá bay ra xa.
Triệu Dương đâu để cho đám côn đồ thời gian phản ứng, anh tiến lên trước bắt lấy cánh tay Lý Đan và kéo cô ra khỏi người gã đầu trọc.
Cảm xúc rõ ràng nhất của Lý Đan là như được ai đó cứu ra khỏi hố lửa, lúc cô ta nhìn về phía Triệu Dương, trái tim đập "thình thịch" một cách điên cuồng.
Triệu Dương cũng không dám chọc cô, anh vội vàng giao người cho vợ anh Lý, lúc quay đầu lại, ánh mắt anh đã hướng về phía đối diện.
Đám côn đồ không cam lòng tỏ ra yếu kém, nhao nhao lôi vũ khí ra: "Con mẹ mày, dám giành phụ nữ với đại ca tao à?"
Triệu Dương khẽ nhíu mày, anh càng chắc chắn rằng mục đích của đám côn đồ này không hề đơn giản.
Nếu chỉ là côn đồ bình thường đến ăn cơm thôi, sao còn mang theo vũ khí làm gì?
Nhìn chiến trận với dao ngắn dao dài, trên tay mỗi người cầm mỗi thứ vũ khí, e rằng họ tới có sự chuẩn bị từ trước!
Trong đó ánh mắt của gã đầu trọc là u ám nhất: "Mày muốn làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/can-ve-cua-nguoi-dep/2000670/chuong-220.html