Nói xong cuộc điện thoại đó Phong tắt máy, biểu hiện trên mặt anh là sự suy tư. Tôi thấy vậy nên lập tức hỏi Phong
-Chuyện gì vậy anh.
Phong vừa nói vừa đưa tay xoăn lấy tay áo. Anh nói
-Không có gì đâu. Em đi thay đồ đi
Tôi nhìn anh, biết anh đang nói dối mình thế nhưng nếu Phong đã không nói thì dù có cạy miệng anh ra chắc anh cũng sẽ không nói đâu. Thế nên dù thắc mắc trong lòng tôi cũng đành im lặng rồi đi vào phòng tắm
Thay một chiếc váy trắng thanh lịch tôi bước ra. Cũng vừa lúc Phong đứng bật dậy khỏi giường. Anh nhìn tôi giọng nhẹ nhàng
-Chúng ta đi ăn nha. Em muốn ăn gì?
-Em ăn gì cũng được. Anh cứ chọn đi
-Vậy phở nhé
-Dạ.
Phong đưa tôi đi tới một quán phở lớn, ăn sáng xong anh lại đưa tôi về công ty. Thế nhưng khi tôi định bước lên phòng cùng Phong thì bất ngờ thay anh đưa tay ngăn tôi lại.
Nhìn tôi Phong nói
-Em qua phòng thiết kế làm như bình thường đi. Đừng vào phòng anh.
Tôi nhíu mày nhìn Phong. Hình như anh giấu tôi điều gì đó nhìn anh bí mật lắm
-Anh giấu em chuyện gì đúng không?
Phong đột nhiên phì cười, đưa tay véo lấy mũi tôi một cái rõ đau
-Em lại đa nghi. Sang đó làm việc đi. Đây là lệnh đó.
Tôi bĩu môi. Nhưng rồi đành phải nghe lời anh mà rời đi.
Đang ngồi phác thảo bản thiết kế mới, thì đùng một phát anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/can-tinh/2638711/chuong-19.html