Kiều Vân Phi bận rộn trong bếp, Khương Nham đứng ở bàn thu ngân, thay Yến tử thu ngân, mà Yến tử thì chạy đi giúp Tiểu Triệu và A Cương.
Bây giờ đang là giờ cơm, trong quán có rất nhiều người.
Khương Nham đã đổi một bộ quần áo sạch sẽ, đang cúi đầu tính sổ.
Buổi chiều, lúc ăn, Dương Sóc và Trần Mặc đã được thấy năng lực tính toán của Khương Nham rồi, so với Yến tử còn nhanh hơn, hơn nữa càng chuẩn xác hơn, bởi Yến tử Tết phải về nhà, hơn nữa có khả năng kết hôn, có lẽ sẽ không quay lại nữa, lão Kiều quyết định để Khương Nham làm thu ngân.
Bắt đầu thì Dương Sóc cũng không đồng ý, đây là thu ngân, là việc làm sờ vào tiền, người không quen thuộc sao có thể tới làm chứ? Hơn nữa cả người Khương Nham ngay cả một tờ giấy chứng minh thân phận cũng không có, theo Dương Sóc mà nói, hắn phải vào đồn công an trước mới đúng.
Lúc đó vừa nghe Dương Sóc nói thế, mặt Khương Nham xoát cái đỏ bừng: “Tôi không có làm chuyện gì sai cả, tôi chỉ là không có giấy tờ tùy thân mà thôi!” Hắn cắn môi, giọng run run: “Tôi không có giấy tờ xác minh, nếu như ở đây không nhận, vậy thì thôi…”
Dương Sóc nhìn hắn, thầm nói: được, ở đây đều thu nhận người rời nhà trốn đi à, Trần Mặc đã rời nhà trốn đi rồi, người trước mặt này cũng vậy.
Lão Kiều thì không tỏ vẻ gì, hỏi Khương Nham có thể làm những gì.
Khương Nham nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/can-quay/2155927/chuong-24.html