Ngay lúc bọn họ thị vệ không biết làm sao thì đã thấy Xuân Đức xuống giường đi lại đây nói:
" Được rồi đừng có mà khóc nữa, đi."
Cô gái đang ngồi khóc dưới sàn nhà lúc này cũng ngưng khóc thật, nàng dùng đôi mắt ửngđỏ do dụi mắt quá nhiều nhìn Xuân Đức nói:
" Kéo ta dậy bằng không ta không đi."
Xuân Đức nghe vậy thì đưa một tay ra kéo con bé kia đứng dậy, vừa đứng dậy con bé kia liền thay đổi 180 độ. Đang từ một nha đầu mít ướt bỗng chốc biến thành một cô gái vui vẻ hoạt bát, nha đầu kia không đợi Xuân Đức mở lời đã nắm tay hắn kéo ra khỏi biệt viện.
Đám thị vệ thấy vậy thì đồng cảm nhìn qua Xuân Đức, Xuân Đức còn thấy bọn họ vẩy tay chào tạm biệt hắn nữa. Vừa đi ra ngoài biệt viện thì liền có một con ngựa chạy tới, con ngưa kia là một con yêu thú trung giai, thân thể cường tráng cả người bốc lên lửa màu xanh. Nó hí dài một tiếng sau đó dừng lại trước mặt hai người.
Cô gái kia thấy con ngựa chạy tới thì lại gần vuốt ve, ôm ấp con ngựa. Nàng ta quay lại nhìn Xuân Đức hỏi:
" Ngươi biết cưỡi ngựa không? "
Xuân Đức nói cộc lốc:
" Không."
Cô gái kia phồng má nói:
" Cưỡi ngựa mà cũng không biết, vậy ngươi biết cái gì? "
Xuân Đức nheo mắt nguy hiểm nhìn nàng đáp:
" Giết người, lâu lâu thấy thèm máu lại đi giết người."
Cô gái như bị dọa sợ nàng như con sóc vô cùng nhanh nhẹn nấp ra sau con ngựa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/can-ca-thien-ha/1380034/chuong-603.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.