Lục mập chợt khen ngợi:
- Tần ca chính là nghĩa bạc vân thiên như vậy đó, ngày trước suýt chút nữa mập gia ta bị sói ăn thịt dưới chân Âm Sơn, Tần ca liều mạng trở lại cứu, lần này lo lắng Trương phu nhân gặp nạn, đương nhiên huynh ấy lại càng nôn nóng hơn nhiều.
Ngưu Đại Lực bật cười ha hả, tát cho y một cái:
- Nói hươu nói vượn, hạng như ngươi làm sao có thể so sánh với phu nhân, một thân thịt béo của ngươi làm mồi cho sói, cũng chỉ có A Hoa (nữ binh Giáp) rơi vài giọt lệ!
Chúng Hiệu Úy nhất thời bật cười giòn giã.
Bạch Sương Hoa ấm áp trong lòng, thần sắc trở nên hòa hoãn lại. Nhớ lại tình cảnh trong hang đá Long Du ngày trước, trải qua tình huống đồng sinh cộng tử với Tần Lâm, vô tình chưa chắc chân hào kiệt, tên này cũng có thể nói là có tình có nghĩa.
Tần Lâm lau mồ hôi trên trán, lặng lẽ chĩa ngón tay cái lên với Lục mập, đến thời khắc mấu chốt, vẫn chỉ có huynh đệ là có thể trông cậy.
Lục mập chớp chớp mắt, cùng là nam nhân với nhau, chúng ta thừa hiểu...
Trương Tử Huyên thông minh bực nào, đã sớm nhìn ra mấy phần đầu mối nhưng cũng không lên tiếng vạch trần, hắng giọng nói:
- Nói như thế, e rằng Doãn Tân Thương và Du Thất sẽ có phiền phức, làm phiền Tần huynh đi một chuyến cả đêm.
-----------
Đường lớn xuyên qua cả vùng Tam Tấn, Nam thông Hà Lạc Trung Nguyên, Tây giáp Quan Trung
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-y-ve-2/2404023/chuong-884.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.