Gần rồi, thương đội càng ngày càng gần, thậm chí có thể thấy rõ ràng vẻ mặt người làm Trương gia vênh vang kiêu ngạo. Bên này cũng có vệ sở binh nghênh đón, nhưng cũng không phải là mở vải che ra kiểm tra, mà là gật đầu cúi người mặt mũi cười nịnh, nhận lấy mấy miếng bạc vụn người cầm đầu khen thưởng.
Có chuyện gì vậy, giờ phút này Âu Dương tướng quân còn chờ gì nữa? Doãn Tân Thương và Du Thất hoang mang ngơ ngác không hiểu vì sao Âu Dương Bằng chưa phát lệnh hành động.
Đợi chừng hai khắc nữa, thậm chí thương đội nghỉ ngơi ở Giáng Châu vệ, bọn tiểu nhị có kẻ tắm cho gia súc, có kẻ tới quán cơm ăn cơm, nhưng từ đầu đến cuối Chỉ Huy Sứ Ty cũng không có động tĩnh gì, binh sĩ tập hợp lại vẫn đang quát tháo luyện võ trên giáo trường.
Chẳng lẽ tình huống có biến? Doãn Tân Thương kinh hãi trong lòng, kéo lấy Du Thất vội vã xuống vọng lâu, sải bước chạy tới Chỉ Huy Sứ Ty.
Còn chưa kịp chạy vào chợt nghe bên trong nha môn có một thanh âm vang lên, tựa hồ thứ gì bị rơi vỡ, tiếp theo có người run giọng kêu lên:
- Trời ơi... Cứu mạng... Âu Dương tướng quân bị giết rồi!
Doãn Tân Thương bỏ Du Thất lại, chạy nhanh hết sức vào trong nha môn, theo tiếng kêu xông về hậu đường, chỉ thấy bốn tên Chỉ Huy Đồng Tri, Chỉ Huy Thiêm Sự thần sắc hoảng sợ trước phòng sổ sách, mấy tên tiểu lại hoảng sợ thất thố.
Bên trong phòng sổ sách, Âu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-y-ve-2/2404025/chuong-885.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.