Nhìn Thẩm Phục đang quỳ gối phía dưới, Chính Đức Đế ngồi trên giường ấm rất là hài lòng.
Ngay từ lúc Chính Đức đế còn là Liêu Vương thì lý lịch quan viên triều đình từ Ngũ Phẩm trở lên quan hắn đều rõ như lòng bàn tay, trong đó bao gồm Thẩm Phục. Chẳng qua là lúc đó Chính Đức đế chỉ từng nghe tên Thẩm Phục, biết hắn là người Dương Châu nhưng vẫn chưa từng gặp dáng vẻ Thẩm Phục, năm ngoái gặp được ở quân doanh, nhìn gương mặt Thẩm Phục và A Triệt tương tự nhau, Chính Đức đế đã đoán được, Thẩm Phục chính là tên tiểu nhân hủy bỏ hôn ước mà Tiêu Chấn đã nói.
Thẩm Phục hủy bỏ hôn ước, cái này gọi là thiếu đạo đức, nếu Thẩm Phục không có tài học, Chính Đức đế sẽ xem thường hắn tuyệt đối không dùng, nhưng Thẩm Phục có đại tài, vậy nên Chính Đức đế cũng mắt nhắm mắt mở cho qua chuyện hắn hồ đồ lúc trẻ, không truy cứu nữa. Chính Đức đế có thể không truy cứu, nhưng hắn lại muốn thái độ của Thẩm Phục.
Hiện tại Thẩm Phục đàng hoàng nhận tội, mà không phải tìm lý do thoái thác vì bản thân, càng không muốn lừa dối, Chính Đức đế lập tức hoàn toàn tha thứ cho Thẩm Phục.
"Kế tiếp, ngươi có tính toán gì không?" Chính Đức đế cho Thẩm Phục bình thân, dò xét hỏi.
Thẩm Phục rũ mắt xuống nói: "Tối nay thần phải đến trước mặt Tô thị tạ tội, cầu xin sự tha thứ của nàng, sau đó mời tam môi lục sính lấy nàng làm thê tử."
Chính Đức đế kinh ngạc: "Nàng đã từng gả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-y-huong-khue/1151476/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.