Lúc Tống Miên quay về Mạnh Trại thì đã hơn mười hai giờ đêm, một cô giáo Lý ở cùng ký túc xá giáo viên với cô không ở trong phòng, có lẽ là đi trực ban, cô cực kỳ mệt mỏi đến cả quần áo cũng không thay vừa đặt đầu xuống giường đã ngủ say, đến tận sáng hôm sau mới bị tiếng gõ cửa rung trời đánh thức.
Tống Miên xoa cái đầu đau đớn như muốn nứt ra sau đó chật vật bò xuống giường, người ngoài cửa cố chấp gõ cửa thật mạnh, cảm giác như cái cửa cũ kỹ này một giây sau sẽ bị người ngoài cửa đạp đổ.
Cô mở cửa còn chưa thấy rõ người ngoài cửa là ai thì bị đối phương nắm chặt lấy bả vai, cô bị sức mạnh to lớn đó đẩy về sau vài bước, kinh ngạc ngẩng đầu nhìn người tới, bất ngờ phát hiện hai mắt Mạnh Viễn đầy tia máu đỏ dáng vẻ râu ria xồm xoàm, vừa nhếch nhác vừa kinh ngạc vui mừng nhìn chằm chằm cô.
“Thật sự là chị, chị quay về rồi, cuối cùng cũng quay về rồi, chị chưa đi, chưa đi...” Mạnh Viễn vẫn luôn trầm mặc ít nói bây giờ trên mặt lại xuất hiện vẻ cực kỳ vui mừng như tìm lại được đồ đã mất, cậu ấy nhìn chằm chằm cô không chịu bỏ qua một giây, khẽ nỉ non, đôi tay như cái kìm sắt nắm chặt lấy hai vai cô, cô đau tới mức nước mắt sắp chảy xuống.
“Tiểu Viễn?” Tống Miên không biết cậu ấy làm sao, càng không biết tại sao cậu ấy đang ở đại học C lại đột nhiên xuất hiện ở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-tu/3493589/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.