Lục Thanh Hoài nhấc Tống Miên ép vào tường rồi bịt chặt đôi môi hơi hé mở của cô, hắn hôn cô một cách gấp gáp, cuồng bạo như vũ bão, “chiếm” năng lực hô hấp và suy nghĩ của cô.
Đôi môi và chiếc lưỡi nóng bỏng lướt qua miệng cô như một cơn gió, Tống Miên không có khả năng phản kháng nên chỉ có thể bị động mà chịu đựng dục vọng cuồng nộ của hắn.
Vừa hôn, hắn vừa đưa một tay cởi khăn quàng cổ của hai người, cởi quần áo của Tống Miên.
Hắn đưa tay sờ eo, lần mò cởi cúc quần jeans rồi bế cô lên phòng, đống quần áo vương vãi dọc đường.
Lục Thanh Hoài đè cô xuống giường, quỳ gối ngồi trên người rồi cởi chiếc áo của cô để hôn vào đó.
Khi hắn mở hai chân của cô ra rồi hạ thấp người xuống, vừa chuẩn bị cởi quần để có thể đâm vào nơi giao giữa hai chân thì Tống Miên đột nhiên hoàn hồn, bắt đầu đẩy người hắn ra để trốn sang một bên.
Lục Thanh Hoài nhíu mày, nắm lấy chân cô không cho cử động, hắn đứng dậy khàn giọng hỏi cô: “Sao vậy?”
“A Nghiên, anh... anh đợi chút, em đi tắm trước đã”. Tống Miên nhỏ giọng lẩm bẩm, cô xuống giường ôm quần áo chạy vào phòng tắm.
Lục Thanh Hoài sửng sốt, trở mình nằm ở trên giường, quay đầu nhìn vào trong phòng tắm, ngay sau đó trong phòng truyền đến tiếng nước nhỏ giọt.
Qua lớp kính mờ, dáng người mảnh khảnh, yểu điệu làm hắn đột ngột ngồi dậy. Lục Thanh Hoài lặng lẽ mở cửa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-tu/3493567/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.