Ngày sinh nhật của Lục Thanh Hoài là ngày 8 tháng 11, trùng với thứ bảy. Sáng sớm, vừa mới tỉnh dậy, Tống Miên đã chạy về phòng mình, lấy ra một cái khăn quàng cổ màu xám nhạt cùng một cái hộp nhỏ đưa cho Lục Thanh Hoài như đưa bảo bối, cô vui vẻ nói: “A Nghiên, sinh nhật vui vẻ!”
Khoé mắt và đuôi lông mày của Lục Thanh Hoài đều là ý cười, hắn nhìn kỹ khăn quàng cổ một lát, phát hiện ra trên đó có vài cái lỗ nhỏ, hơn nữa trên khăn còn có tên hai người.
Hắn đột nhiên kéo cổ tay cô, cẩn thận kiểm tra, sau khi không nhìn thấy bất kỳ vết thương nào mới thở phào một hơi. Hắn quàng khăn lên cổ mình, kéo cô ôm vào ngực, dịu dàng nói: “Tay của Miên Miên đan khéo và đẹp lắm, anh rất thích, cảm ơn Miên Miên.”
Khuôn mặt nhỏ của Tống Miên đỏ lên, khăn quàng cổ này là cô lén lút sau lưng hắn học đan len trên mạng mất một tháng, không ngờ hắn lại nhận ra nhanh như vậy. Cô ôm eo hắn, ngẩng mặt thẹn thùng nói: “Còn một món nữa, anh mở ra xem thử đi.”
Lục Thanh Hoài gật đầu mở hộp ra, bên trong là chiếc đồng hồ điện tử Casio G-SHOCK GA-2000 màu đen. Hai mắt hắn hơi tối lại, chẳng trách thẻ của cô đột nhiên thiếu nhiều tiền như vậy. Tống Miên cẩn thận quan sát biểu hiện của hắn.
Chiếc đồng hồ này có niên đại hàng nghìn năm, đối với học sinh thì hơi có gánh nặng, nhưng dù sao đây cũng là sinh nhật lần thứ mười tám
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-tu/3493566/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.