“Ưm... A Nghiên, em mệt quá, nghỉ ngơi một lát có được không?” Tống Miên yếu ớt đẩy Lục Thanh Hoài đang đè trên người cô ra, nhỏ tiếng cầu xin.
Lớp 12 không khác gì so với trước đây, ngày nào cũng học từ sáng đến tối, tất cả thời gian nghỉ ngơi đều bị chiếm hết, ở phương diện này Lục Thanh Hoài cũng hạn chế rất nhiều.
Thứ hai đến thứ năm Lục Thanh Hoài không đụng vào cô, nhưng đến thứ sáu thứ bảy chủ nhật hắn sẽ đòi lại gấp bội, ham muốn kịch liệt làm cô không chịu được.
Lúc này áo ngủ trên người Tống Miên đang quấn quanh eo, hai chân thon trắng nõn gác lên vai Lục Thanh Hoài được hắn cho đi vào từ chính diện.
Tối hôm qua không biết làm đến mấy giờ, hôm nay mới sáng thức dậy lại bị ép tiếp tục làm trên giường, cả người Tống Miên đau nhức, đến cả sức lực phản kháng lại cũng không có.
Lục Thanh Hoài nhéo eo cô, hắn quỳ trước mặt cô ở tư thế đẩy cô vào thật sâu, làm bộ ngực trắng nõn non nớt của cô bay lên không trung có chút đong đưa phát ra âm thanh giòn giã tạo thành dòng sữa trắng xóa.
Trong mắt hắn lộ ra vẻ thỏa mãn, hắn cười hôn vào môi cô, dịu dàng dỗ dành: “Ngoan, nhịn một chút, sắp xong rồi.”
Tống Miên còn lâu mới tin hắn, cô ấm ức, nhẹ nhàng tố cáo: “Lần nào anh cũng nói như vậy và lần nào cũng không làm được… ưm...”
Lục Thanh Hoài đột nhiên tàn nhẫn đè thân mình xuống hôn lấy cái miệng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-tu/3493565/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.