Lục Thanh Hoài đột ngột xoay người, giữ lấy hông cô, bế cô đi về phía trước vài bước, hắn đặt cô lên nắp bàn phím đàn piano, sau đó đè cổ tay cô, bóp cằm cô, hung hăng hôn cô.
Hắn ngấu nghiến môi cô một cách thèm khát, lưỡi luồn thẳng vào giữa hai hàm răng cô, quấn lấy lưỡi cô không để cô thoát khỏi.
Nước mắt của Tống Miên chảy xuống nơi môi hai người chạm vào nhau, nó có vị mặn chát. Cô nhiệt tình đáp lại, hai tay ôm chặt vai hắn, dính vào người hắn, hai chân quấn quanh eo hắn với sự chủ động chưa từng có.
Cô chưa bao giờ sợ mất Lục Thanh Hoài như bây giờ, vì vậy cô chỉ có thể liều mạng chủ động và cố gắng hết sức để giữ hắn lại.
Lục Thanh Hoài gần như hôn cô một cách thô bạo, hắn giữ lấy eo cô hơi nhấc cô ra khỏi mặt ngoài đàn piano, bàn tay di chuyển lên trên đùi cô, chạm vào mông cô rồi cởi quần lót của cô ném sang một bên.
Trong lúc hoảng hốt, Tống Miên như nghe thấy tiếng khuy kim loại và tiếng kéo khóa quần, cô bị hôn đến mức mất đi lý trí, chưa kịp phản ứng thì hai chân đã bị tách ra, bị ấn sang hai bên.
Không màn dạo đầu, côn thịt cứng rắn, nóng hổi thọc sâu vào tiểu huyệt vẫn còn khô ráo.
"Ư... đừng mà..." Tống Miên run rẩy đau đớn cầu xin hắn.
Cả người cô áp sát vào đàn piano, đôi tay gầy trắng nõn chống lên nắp đàn để cơ thể không lắc lư qua lại.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-tu/3493564/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.