Sau sinh nhật, Lục Thanh Hoài ở lại trường học hai ba tháng thì chính thức bắt đầu kỳ nghỉ đông, kỳ nghỉ của năm ba trung học rất ngắn, lớp trọng điểm vô cùng thảm, nghỉ hè muộn khai giảng sớm, kỳ nghỉ chỉ có 10 ngày.
Để được thi đậu vào cùng một trường với Lục Thanh Hoài, mỗi ngày trước kỳ nghỉ Tống Miên đều học đến khuya, thật vất vả chờ đến kỳ nghỉ muốn lười ngủ thêm chút, kết quả mới sáng sớm ngày đầu tiên của kỳ nghỉ lại bị mẹ Tống tóm đi học.
Tống Miên rất đau lòng, nhưng cô không muốn cãi nhau với mẹ Tống, vì vậy cô đã cầm một đống tài liệu chạy đến nhà Lục Thanh Hoài.
Lục Thanh Hoài vừa mở cửa đã bị cô bổ nhào vào lòng, hắn lui về phía sau vài bước.
Tống Miên uỷ khuất nói: “A Nghiên, muốn ngủ.”
Lục Thanh Hoài có lẽ đã biết chuyện gì xảy ra, hắn rất tự nhiên cầm lấy cuốn sách trong tay cô, đưa cô vào phòng vừa đi vừa xoa mái tóc rối bù của cô, dịu dàng nói: “Được, ngủ đến khi tự tỉnh thì thôi, giữa trưa anh làm đồ ăn ngon cho em.”
“Ừ.” Tống Miên cọ cọ cánh tay hắn, cởi giày chui vào trong ổ chăn đã có chút lạnh.
Cô hít một hơi thật sâu, chăn bông mềm mại tràn ngập mùi thơm dễ chịu của hắn, cô nhắm mắt lại rất nhanh chìm vào giấc ngủ.
Lục Thanh Hoài ngồi bên giường hôn lên trán cô, sau khi lẳng lặng nhìn cô thì đứng dậy đi rót cho cô một cốc nước đặt ở đầu giường,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-tu/3493568/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.