Tối hôm qua không biết Lục Thanh Hoài đè Tống Miên làm bao lâu mà giờ eo và chân của cô vẫn còn đau. Cô đè bàn tay Lục Thanh Hoài đang đặt trên cúc áo ngủ của mình xuống sau đó nhăn mặt nhíu mày xin tha: “Chỗ này của em vẫn còn đau này A Nghiên. Hôm nay đừng tiếp tục nữa có được không?”
Lục Thanh Hoài vẫn không dao động, hắn dùng đầu ngón tay lành lạnh thuận theo đùi của cô mà sờ lên trên mép quần lót của cô. Lục Thanh Hoài vừa sờ vừa dùng vẻ mặt dịu dàng và ân cần cất lời: “Không sao đâu, anh sẽ nhẹ nhàng.”
Lời từ chối trở nên vô hiệu, Tống Miên bị hắn đẩy nhẹ nằm xuống bàn đọc sách sau đó cầm hai cẳng chân của cô kéo lên trên.
Đôi chân trắng nõn của cô bị gập lại trước ngực của hắn, Lục Thanh Hoài mở khóa quần để lộ ra côn thịt đặt ngay trước mép tiểu huyệt từ từ tiến vào.
Ngón chân cô cuộn tròn lại, Tống Miên cắn môi phát ra âm thanh rên rỉ nhè nhẹ vừa mềm yếu vừa yêu kiều cộng thêm vẻ mặt muốn khóc đến nơi, thật sự đã kích thích đến cậu nhỏ của hắn cũng như sự độc ác ở sâu trong nội tâm.
“Bé cưng…” Lục Thanh Hoài lẩm bẩm, dục vọng điên cuồng của hắn cháy rụi nơi đáy mắt. Con người bình tĩnh thường ngày phút chốc đỏ lên đánh mất đi tỉnh táo mà thay vào đó là dục vọng điên cuồng của dã thú. Hắn gần như đánh mất đi lý trí dùng ánh mắt sáng rực nhìn chằm chằm Tống Miên.
Hắn cởi sạch quần áo trên người cô sau đó kéo cánh tay cô dùng để che mặt lộ ra gương mặt nhỏ ửng đỏ và đôi mắt ngấn lệ vì tủi thân xấu hổ, từ đó để lộ ra bầu ngực. Hắn mở chân cô ra sau đó nhìn kĩ từng nơi khắp trên cơ thể Tống Miên.
Cứ như vậy cả cơ thể trần trụi của cô phơi bày dưới thân hắn, bị hắn tàn phá và xâm phạm.
Hắn muốn xóa bỏ đi xấu hổ và tính nhát gan của cô. Hắn muốn cầu xin cô nhìn hắn, nhìn thẳng hắn, nhìn hắn vì cô mà mê mẩn, vì cô mà điên cuồng, nhìn hắn vì cô mất đi khả năng khống chế mà run rẩy đến tận linh hồn.
Khi hắn xé bỏ tấm màn che đạo đức, lúc hắn cắt đứt với cả thế giới này, lúc hắn dùng phương pháp nguyên thủy nhất trực tiếp nhất để truyền đạt yêu và dục, liệu cô có lựa chọn hắn không, có vẫn sẽ tiếp tục lựa chọn yêu hắn chứ?
“A Nghiên, A Nghiên…” Ý thức của Tống Miên dần mơ màng, lẩm bẩm gọi tên người trên thân cô.
Bỗng dưng cô cảm thấy người này vô cùng đau thương sa đọa, trái tim cô dâng lên một loại thương cảm khó nói nên lời. Thế nhưng cô không thể cứu nổi hắn bởi vì chính cô cũng sa đọa, cô dây dưa với thân thể hắn vừa cuồng nhiệt lại tham lam không muốn ngừng lại.
Tống Miên dần rơi vào dục vọng và mê luyến, cả người cô vô lực giống như con thuyền lá nhỏ phiêu lãng trên mặt biển. Con thuyền phiêu bạt không nơi nương tựa bị sóng biển càn quét dữ dội nhưng không thể phản kháng chỉ có thể không ngừng rơi lệ thấm ướt cả tóc mai.
Lục Thanh Hoài cầm lấy điện thoại ở bên cạnh mở máy sau đó nhắm thẳng vào nơi giao hoan của hai người bắt đầu quay phim lại.
Cơ thể đầy đặn của thiếu nữ co quắp trên bàn sách, bầu ngực trắng nõn non mềm đong đưa lên xuống. Thân dưới bí ẩn chật hẹp chỉ có một khe nhỏ đầy đặn. Khe nhỏ mềm mại ướt át mở ra, tham lam ngậm lấy côn thịt của hắn.
Lục Thanh Hoài nâng cao eo đưa côn thịt vào trong, sau đó biến mất khỏi lỗ huyệt của cô. Chỉ có bụng dưới bằng phẳng của cô xuất hiện chút manh mối, đột nhiên nhô lên một chút.
Tốc độ của hắn càng ngày càng nhanh, tiếng va chạm cũng càng ngày càng lớn, âm đạo càng tiến càng sâu, đến cả thịt mềm đỏ hồng bên trong cũng bị lật ra ngoài. Tống Miên không nhịn được khóc lên, đôi chân co trước mặt cũng vô lực rũ xuống trên mặt bàn.
Lục Thanh Hoài dùng một tay bóp chặt eo cô sau đó dùng sức đâm vào thật sâu, cứ nâng cao eo đi ra lại tiến vào, côn thịt bừng bừng tách mở tiến vào tử cung non nớt chật hẹp của cô. Ngay tiếp theo cả cây âm hành thô to của hắn đâm vào nơi nhiều dâm thủy nhất của cô khiến cho chỗ đó vừa ngứa lại vừa đau.
Lục Thanh Hoài phóng to camera rồi dí lại gần, nương theo tiếng hai cơ thể kết hợp, tiếng nước và cả tiếng khóc vỡ vụn của Tống Miên, Lục Thanh Hoài mạnh mẽ ra vào cơ thể cô, cứ rút ra chậm rãi lại đâm mạnh vào. Tiểu huyệt bị làm quá độ nên sưng đỏ lên nhưng vẫn chưa mệt mỏi mà phun ra nuốt vào côn thịt của hắn.
Tống Miên nhắm mắt lại, cuộn tròn cơ thể, khóc nức nở xen lẫn chút nghẹn ngào, đến cả viền mắt cũng đỏ lên. Lục Thanh Hoài không thương tiếc dùng sức xoa nắn thật mạnh, đưa tay đùa nghịch bầu ngực non mềm của cô.
Thân dưới của hắn càng đâm càng sâu với tốc độ vô cùng nhanh. Tiểu huyệt ẩm ướt bên dưới tiết ra một luồng xuân dịch sau đó khép chặt lại, còn Tống Miên thì ôm chặt lấy cánh tay Lục Thanh Hoài khóc nấc khi cô lên đến cao trào.
Lục Thanh Hoài đâm mạnh thêm vài lần rồi rút côn thịt ra, sau đó dùng cánh tay bị cô cầm tuốt lộng thêm vài lần. Hắn không hề khắc chế thở ra một hơi dài thỏa mãn rồi nhắm thẳng vào gương mặt ửng hồng tràn đầy nước mắt của cô, bắn ra một cỗ tinh dịch đặc sệt lên mặt.
Tinh dịch dính đầy gương mặt, cả môi và lông mi. Tống Miên mở to mắt mờ mịt nhìn hắn, cô cảm giác được trên môi mình có thứ gì đó nên duỗi đầu lưỡi ra liếm theo phản xạ. Còn Lục Thanh Hoài dùng tay trái cầm điện thoại lên quay hết toàn bộ khung cảnh này lại.
Hắn thở ra một hơi dài rồi ấn tắt quay video, sau đó ném điện thoại qua một bên, tội ác đáng xấu hổ nơi đáy lòng khi đã đạt được thỏa mãn càng trở nên biến thái đen tối hơn. Do đó gương mặt hòa nhã thường ngày lúc này đạt được thỏa mãn mà trở nên vặn vẹo.
Cuối cùng cô cũng bị hắn vấy bẩn rồi.
Tinh dịch của hắn bắn lên gương mặt thuần khiết không tì vết của cô, trên đôi môi đỏ của cô toàn là dịch trắng đục. Tống Miên nuốt hết tinh dịch vào nên cả khoang miệng toàn mùi vị của nó. Tất cả dục vọng của hắn đều có thể được cô lấp đầy, lần nào hắn cũng có thể có được vô số khoái cảm từ trên cơ thể của cô.
Lục Thanh Hoài than thở một hơi sau đó dùng ngón tay thon dài dính đầy tinh dịch vuốt dọc theo gò má rồi cắm vào trong khoang miệng của cô, hắn dùng hai ngón tay kẹp lưỡi cô trêu đùa để cô nuốt hết chất lỏng đó rồi mới rút giấy ra lau sạch phần bị dính trên mặt.
Đại não của Tống Miên mơ hồ, lúc chưa hoàn toàn tỉnh táo thì lại bị Lục Thanh Hoài ôm xuống bàn, sau đó cô bị đặt quay lưng lại với hắn, tay cô vịn lên mép bàn, còn tay của hắn vẫn ấn chặt eo cô.
Tống Miên vùng vẫy làm cho áo ngủ mắc ở eo rơi xuống đất, chân bị Lục Thanh Hoài dùng đầu gối tách ra tiếp tục đỡ eo cô tiến vào trong tiểu huyệt ướt át ấm nóng.
Tống Miên không hề đề phòng bị hắn tiến vào sâu làm đôi chân cô run rẩy nằm bò trên bàn, hắn tiếp tục dùng tư thế này đỡ eo cô cao lên chút để dễ dàng ra vào hơn nữa.
Bụng của hắn dán vào bờ mông phiếm hồng do va chạm, mà hắn thì cứ vậy ra vào tiểu huyệt, thân trên ép sát vào lưng Tống Miên sau đó vòng tay ra trước trêu đùa núm vú non mềm.
Bầu ngực trơn nhẵn sờ vô cùng sướng khiến hắn chơi đến không nỡ buông tay, hắn ép hai quả đào lại với nhau rồi xoa nắn. Một tay hắn bóp ngực còn một tay vuốt ve bờ mông, thỉnh thoảng lại vỗ vài cái để kích thích cô kẹp chặt tiểu huyệt ngậm lấy côn thịt của hắn.
Tống Miên khóc tới nỗi khàn cả giọng, hai chân cô run rẩy, cơ bắp căng cứng nằm bò trên bàn. Ngón tay cô vô lực bám lấy bên mép bàn, eo bị người đàn ông ép chặt xuống mặt bàn từ phía sau. Đồng thời Lục Thanh Hoài ở đằng sau không ngừng ra vào như máy đóng cọc đâm vào rất sâu. Âm thanh va chạm xác thịt và không khí dâm mỹ của tình dục tràn ngập cả căn phòng.
Tống Miên bị hắn làm đến không ngừng lên đỉnh, khoái cảm ập đến hết lần này đến lần khác khiến cô không kịp trở tay để ngăn chặn và cũng chẳng có sức để kháng cự. Tiếng kêu rên vọng ra hết tiếng này đến tiếng khác với âm lượng cao dần lên.
Cuối cùng cô bị làm đến gần như đánh mất đi thần trí, chỉ biết ngoan ngoãn mở chân ra xin làm và nói những lời dâm đãng theo ý của hắn. Lý trí của cô dần bị hắn dẫn dắt vào vực thẳm của dục vọng mà quên mất đi sự xấu hổ, cùng hắn đi tìm cảm giác hoan lạc khi lên đỉnh.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]